Độc Cô Cầu Bại trong lòng như nở hoa. Vốn hắn còn đang do dự không biết là nên đánh hắn quá thảm hay không, nhưng Lăng tam ca đã bật đèn xanh, vậy thì cứ thế mà triển khai thôi.
Độc Cô Cầu Bại, thân mặc một bộ nhung trang màu đỏ chót, gương mặt của hắn trắng bệch, môi đỏ như thoa son, dáng vẻ vô cùng yểu điệu, từng cái nhấc tay, nhấc chân đều hiện lên hắn là một kẻ "không phải nam nhân". Vừa lên sàn, hắn đã vứt một cái "mị nhãn", khiến cho các huynh đệ phải ôm mặt nôn thốc nôn tháo liên tục, còn đám nữ nhân thì mặt mày xanh lét.
- Ây nha! Không ngờ lại là một tên "yêu nhân", buồn nôn chết lão tử!
- Suỵt! Ngươi không muốn sống hả, biết hắn là ai không?
- Lão tử cần đếch phải biết hắn là ai, chẳng lẽ lại là thiên vương lão tử?
- Thiên vương lão tử thì không tới, nhưng hắn là cháu trai của Độc Cô gia chủ, ngươi nói xem?
- Ách! Khụ... khụ... thật là một nam nhân... ặc... đẹp gái
..........
Lý Hiển Long thấy đối phương thi triển "mị lực", đấy lòng của hắn có chút không thoải mái, nếu như không phải giữ hình tượng thì hắn đã ôm bụng nôn khan rồi. Với vẻ mặt có chút đặc sắc của mình hắn liền nói:
- Thiên Kiếm Môn thiếu chủ, Lý Hiển Long, mời chỉ giáo!
Hắn cố tình nhấn mạnh hai chữ "thiếu chủ" đồng thời bày ra ánh mắt có vẻ hăm dọa, cốt để cho đối phương có phần kiêng kị. Thế nhưng, Độc Cô Cầu Bại nhìn cũng không nhìn, ánh mắt chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/917015/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.