Lăng Huyền Phong cảm nhận được vô số ánh mắt như muốn giết người hướng về phía hắn, hắn ngẩn người:
- Ách! Ta đây đã làm gì sai a?
Hắn chợt nhận ra ánh mắt như trêu tức của Thượng Quan Hương đang nhìn mình, hắn bất chợt hiểu ra: Bản thiếu gia bị lấy ra làm bia đỡ đạn a!
Lúc này hắn nghe thấy Thượng Quan Hương truyền âm:
- Đáng đời ngươi lần trước dám phi lễ bản tiểu thư!
Lăng Huyền Phong cười khổ. Hắn thầm thề sau này có chết cũng không dám đắc tội nữ nhân, đặc biệt là nữ nhân xinh đẹp. Các nàng đúng là thù dai nhớ lâu a!
Lý Hiển Long trên đài sắc mặt âm trầm. Lại là tiểu tử kia, không ngờ hắn lại có diễm phúc đến như vậy, đã có một vị nương tử xinh đẹp như hoa như ngọc không nói, bây giờ đến cả Thần Phong đệ nhất mỹ nhân cũng rơi vào ma trảo của hắn.
- Không biết vị công tử này xưng hô là gì?
Lăng Huyền Phong lạnh nhạt nói:
- Bản thiếu gia họ Lăng, không biết Lý thiếu chủ có gì chỉ giáo?
- À không có gì, ta không biết được không biết là vị tài tuấn nào có thể làm cho Thượng Quan cô nương ngày đêm tưởng nhớ, nguyên lai là Lăng công tử, quả nhiên ánh mắt của Thượng Quan tiểu thư đúng là rất tốt.
- Không có gì, may mắn mà thôi.
Lăng Huyền Phong thấy là mình có phủ nhận cũng không ai tin, liền dứt khoát khẳng định. Đột nhiên hắn nhận được hai ánh mắt đặc biệt bức người nhìn về phía mình, bất giác chợt lạnh sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/917014/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.