- Tôn nữ tế ngoan, nếu là người khác lão phu có thể giả đò chúc mừng, nhưng là ngươi thì phải cẩn thận. Gần vua như gần hổ, không những thế dạo gần đây,.... ài...
Vu lão gia tử kìm nén không được mà thở dài. Lăng Huyền Phong chính là người xuất sắc nhất trong số thế hệ trẻ Lăng gia. Tiền đồ của hắn chính là tiền đồ của Lăng gia sau này. Nếu như gặp bất trắc... lão không dám nghĩ đến nữa. Lăng gia chắc chắn sẽ vạn kiếp bất phục.
- Phong nhi đã hiểu.
Nhìn ánh mắt ngưng trọng của hắn, mọi người đều cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Như vậy có nghĩa là hắn cũng biết rõ nặng nhẹ. Nhưng không hiểu sao trong lòng bọn họ đều bùng lên một nỗi lo vô danh.
- Thôi được rồi, có nói trước cũng không thể làm được gì. Bây giờ việc chúng ta cần làm là lão phu sẽ liên hệ với Thượng Quan gia. Thượng Quan Hùng tiểu nhi kia là người quyết đoán. Chúng ta nên trao đổi thoáng một chút, đề phòng có biến.
Nói là làm, Độc Cô Hàn Phong vội vàng chạy vào thư phòng làm một tấm thiệp, rồi sai hạ nhân mang đi đến Thượng Quan gia, phải đưa tận tay gia chủ.
- Thôi được rồi, đều đi nghỉ ngơi cả đi! Hôm nay đã là một ngày dài rồi! - Vu lão lên tiếng
Tất cả mọi người đều nghe lời tản đi, còn về chuyện của Lăng lão với Độc Cô lão thái thì.... mặc kệ.
----------------------------------
Nửa đêm canh hai...
Két!!!!!
Tiếng mở cửa rất khẽ vang lên. Một thân ảnh nhanh chóng chui vào phòng rồi đóng cửa lại.
Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916984/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.