- Thôi huynh!!
Ngô Phạm Bảo kinh hô. Lần này xuất sư bất lợi, hơn nữa còn gặp họa sát thân, hắn phải mau chóng tìm cách thoát khỏi đây, nếu không chắc chắn sẽ chịu chung số phận với Thôi Ngọc mất. Dường như đoán được ý đồ của hắn, Liễu cô nương cười lạnh:
- Muốn chạy hả? Phải hỏi xem thiết phiến của lão nương có đồng ý hay không đã!
Keng! Keng! Keng!
Lại một đợt công kích từ Liễu cô nương, Ngô Phạm Bảo chật vật sử dụng ám khí để đánh lui nàng, nhưng phải trả giá bằng một vết thương ở ngực phải, máu tươi chảy nhiễm đỏ cả một mảng lớn trước ngực.
- Khốn kiếp!
Ngô Phạm bảo mắng thầm, chỉ vì một chút sơ ý mà bị dính đòn. Phải dùng tuyệt chiêu rồi!
- Lang Ảnh Song Trùng!
Tốc độ của hắn được thôi động đến cực hạn, tạo ra một huyễn ảnh. Trông giống như là có 2 Ngô Phạm Bảo vậy.
- Cái quỷ gì thế này? - Liễu cô nương nhíu mày.
Một "Ngô Phạm Bảo" nhảy về phía sau, ý đồ chạy trốn.
- Chạy đi đâu!
Mộ Dung cô nương ném phi trảo. Nhưng không có tiếng va chạm vào da thịt như tưởng tượng. Tên "Ngô Phạm Bảo" đó biến mất
- Không ổn! Là huyễn ảnh!
- Lăng tướng quân cẩn thận! - Thượng Quan Hương hét lớn.
- Hả?
Lăng tướng quân không kịp phản ứng, liền bị một bàn tay khống chế ở yết hầu.
- Tất cả dừng lại! Nếu không lão tử mà lỡ tay thì tiểu tử này sẽ đi đời!
Ngô Phạm Bảo núp sau lưng Lăng tướng quân hết.
- Bỉ ổi! - Mục Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916942/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.