Hiuuuu!!!
Theo một tiếng gió nhè nhẹ, một thân ảnh mặc hắc bào hạ xuống đất. Cả quá trình không kinh động đến một ai, ngay cả cao thủ bảo vệ Độc Cô gia đều không nhận ra được sự khác thường.
- Phù, cuối cùng cũng xong. Kiếm ăn cũng không tệ, tầm 50 vạn kim tệ. Hắc hắc!
Người nọ không phải ai khác chính là Lăng Huyền Phong. Sau khi cướp tiền của An gia, hắn liền bỏ đi quay về Độc Cô gia, coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Rón rén trở lại phòng, bỗng nhiên một giọng nói thỏ thẻ suýt nữa khiến hắn bật hét kên thành tiếng:
- Phu quân! Là chàng ư?
- Ặc! Mị nhi, suýt nữa hù chết bản thiếu gia!
- Hứ! Với tu vi tầm này của chàng, còn sợ bị dọa chết sao? - Tô Mị nguýt hắn một cái.
- Hắc hắc! Lão bà ngoan! Lão công hôm nay nhớ nàng muốn chết a!
Lăng tam thiếu giở giọng dê xồm, cười dâm tiến đến chỗ Tô Mị đang nằm:
- Hì hì! Chỉ có hôm nay thôi sao? Vậy ngày trước không nhớ đúng không?
- Có chứ có chứ! Hôm qua và hôm kia cũng nhớ.
- À thế à, vậy thì mấy ngày trước đó là chàng đi cùng yêu tinh nào mà không nhớ muội?
- Ặc ặc!
Lăng Huyền Phong tắt tiếng. Mấy ngày trước đó....
- Tiểu hồ ly tinh! Dám đùa giỡn phu quân!
Tức thời hắn lao lên giường đè Tô Mị xuống. Nàng cũng cười khanh khánh ôm lấy cổ hắn:
- Tướng công! Mị nhi muốn.....
Hơi thở như lan như ngọc phả vào tai, khiến cho hắn ngứa ngáy không thôi, tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916935/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.