- Tam ca! Tiểu đệ đã trở lại! A! Thu cô nương.. Ách! Nàng đã tỉnh? Nàng... nàng.. khụ khụ.. thấy thế nào rồi?
Lăng Hiếu Kiệt trở về, trông vẻ mặt hắn có vẻ hơi bực mình, liền gặp Thu Diệp Hương, lập tức thái độ quay 180 độ, bày ra bộ mặt ân cần hỏi thăm. Lăng Huyền Phong thì thở dài che mặt. Tại sao ta lại có một tên đệ đệ cực phẩm như vậy chứ? Liêm sỉ rơi hết rồi à? Nhặt liêm sỉ của ngươi lên cho ta!
Tiểu Long nữ cùng Dương Quá cùng cười thầm. 2 người bọn họ cũng biết được Lăng Hiếu Kiệt có ý tứ với Thu Diệp Hương. Lăng Huyền Phong quát:
- Kêu ca cái rắm! Mang đồ ra đây ta kiểm tra!
- Cái gì? A! À... được! Huynh xem, ta đã mua đầy đủ thứ huynh cần!
Từ trong nhẫn trữ vật, Lăng Hiếu Kiệt bỏ ra rất nhiều thứ, toàn bộ đều có trong danh sách mà Lăng Huyền Phong bắt đi mua. Thấy tứ đệ mình có vẻ không vui, Lăng Huyền Phong hỏi:
- Sao? Có chuyện gì mà mặt ngươi dài ra như vậy?
- Không có chuyện gì.
- Không có chuyện gì? Nhìn mặt đệ trông giống như là người chết vậy mà kêu không có chuyện gì? Nói mau!
- Khụ... khụ... Cũng không có gì lớn. Chẳng qua là lúc ta ra chợ mua đồ, bị mấy con mụ bán hàng với mấy bà tám nhìn thấy. Bọn họ nhìn ta như là động vật quý hiếm vậy. Chỉ chỉ trỏ trỏ, nếu như không phải là không được đánh người thì bọn họ biết tay ta. - Lăng Hiếu Kiệt nghiến lợi
- Hí hí hí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916913/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.