- Nhớ kỹ! Hài tử! Bằng mọi giá ngươi phải tiêu diệt Trụ Vương! Ngươi chắc chắn sẽ làm được, bởi vì ngươi là người hắn đã chọn!
Lăng Huyền Phong cười khổ. Đúng là ta đã được chọn, nhưng cái chính là bây giờ ta quá yếu a! Đi tìm bọn hắn khác nào tìm chết?
Dường như cảm thấy sự lo âu của hắn, Lăng Hi Trì trấn an:
- Đừng lo! Theo như tính toán của ta, ít nhất trong vòng 5 năm tới Văn Trọng sẽ không hồi sinh được Trụ Vương, bởi vì tam phách của hắn chưa hấp thu đủ linh khí. Đây chính là cơ hội của ngươi! Nâng cao thực lực của mình, đối đầu với bọn hắn! Thôi, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, rất nhanh ta sẽ biến mất. Truyền thừa của hắn, lát nữa sẽ được đưa tới cho ngươi, hãy tận dụng nó thật tốt!
Thân ảnh của Lăng Hi Trì mờ dần, cuối cùng biến mất. Lăng Huyền Phong chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, rồi có một lực hút cưỡng ép đẩy hắn ra khỏi huyễn cảnh.
................
- Bịch!!!!!
Ngã xuống một bãi cỏ, Lăng Huyền Phong mở mắt. Trước mắt hắn chính là gương mặt thân thuộc của Lăng Phiêu, bên cạnh còn có Lăng Phiên Hùng đang lo lắng nhìn hắn.
- Ra rồi! Tất cả đã ra rồi!
Lăng Bạo chấn kinh. Lần này nhanh hơn so với những lần trước! Trước đây, phải tốn ít nhất 3 ngày mới ra hết, nhưng không ngờ, chỉ nửa ngày, tất cả đám người trẻ tuổi đi vào đều bị đẩy ra đồng loạt. Hơn nữa, mặt mày tên nào tên nấy đều ủ rũ như gà trống bại trận. Chẳng lẽ...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916891/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.