- Huyền Phong! Huynh không sao chứ?
Tô Mị nghe thấy tiếng nổ do Đoạn Đầu Sát gây ra, đem theo Hứa Hàm Yên chạy tới, nhìn thấy xung quanh la liệt xác chết, nàng kinh hô:
- Chuyện này....
- Khụ khụ! Tiểu thủ đoạn mà thôi, bọn chúng đã chết!
- Ừm! Vậy còn tên đầu lĩnh?
- Bị ta đánh cho thành cặn bã rồi. Đúng rồi! Hàm Yên cô nương, Phục Ma hội đệ tử bị giam ở đâu? Mau dẫn chúng ta đến đó!
- Được! 2 vị theo tiểu nữ!
Dưới sự dẫn đường của Hứa Hàm Yên, 2 người nhanh chóng tìm được một khu nhà được dựng lên làm nhà giam tạm thời, ở đó có vài tên lính gác làm cảnh giới. Không nhiều lời, Tô Mị rút kiếm xông vào tả xung hữu đột. Mấy con kiến hôi, có thể làm cho một con voi phải sứt đầu mẻ trán sao? Đáp án là không, chỉ sau vài giây, toàn bộ lang binh đã bị nàng giết sạch.
- Tô cô nương! Là người? Các huynh đệ, chúng ta được cứu!
Ở bên trong, có một nam tử nhìn thấy Tô Mị, lập tức reo lên vui mừng.
Không mất bao lâu, toàn bộ Phục Ma Hội đệ tử đã được cứu.
- Tiểu Trương! Còn bao nhiêu huynh đệ?
Tô Mị hỏi một nam tử có vẻ như là đội trưởng.
- Hồi Tô cô nương, ban đầu có 50 người, sau đó 10 huynh đệ chết trận, 40 bị bắt, sau cùng, có 5 huynh đệ bị bọn chúng mang đi giết thịt, 8 huynh đệ bị thương, bây giờ, còn có thể chiến đấu, chỉ có 27 người, ài.....
Nam tử họ Trương thở dài.
- Được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916863/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.