Lăng Huyền Phong ngồi trong góc tối cười lạnh nhìn tiểu Trùng mang rượu thịt ra cho Đoạn Đầu Sát. Dưới chân hắn là 2 bọc độc dược cực độc, thuộc về loại kiến huyết phong hầu. Món ngon phải để lại cuối cùng! Hắn muốn đãi tên Đoạn Đầu Sát kia loại độc dược mạnh nhất mà hắn có!
- Kỳ quái, không lẽ ta bị quáng gà hay sao ta? - Tiểu Trùng vừa đi vừa làu bàu, hắn cảm thấy mình đang bị theo dõi, nhưng nhiều lần quan sát cũng không phát hiện ra cái gì.
Đi đến chỗ đại bộ phận lang binh đang đánh chén, tiểu Trùng cười cười:
- Hí hí hí! Đại ca! Rượu của ngươi đến rồi đây!
- Hứ? Bây giờ mới tới? Làm gì mà lâu vậy? Đưa rượu cho lão tử! Còn ngươi thì cút!
- Hề hề! Đại ca, ngài rủ lòng thương, cho tiểu Trùng một ngụm rượu a!
Tiểu Trùng vẻ mặt nịnh nọt cười cười hướng Đoạn Đầu Sát xin xỏ.
- Cũng được! Hôm nay bổn đại gia cao hứng! Thưởng cho ngươi một bát rượu với một miếng thịt!
- Hí hí! Đa tạ đại ca!
Tiểu Trùng cao hứng lấy một bát rượu uống sạch, sau đó lấy một miếng thịt ăn ngấu nghiến. Lũ lang binh xung quanh thấy thế cũng cười lớn. Không khí trong trại vô cùng náo nhiệt...
Lăng Huyền Phong đứng xa xa quan sát, liên tục cười lạnh. Hắn đang đợi...
- --------------------------------
Không biết qua bao lâu....
- Không đúng! Đại ca! Hình như có vấn đề!
Đoạn Đầu Sát hỏi:
- Chuyện gì?
- Ta cảm thấy....
- Ối Ối! Bụng của ta! Bụng của ta!..... Ơ Ơ! Ặc Ặc!!
Tiểu Trùng la
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916862/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.