Lăng Huyền Phong không ngừng nghỉ chạy trên những bậc thang lên núi. Càng đi lên hắn cảm thấy hít thở khó khăn, không khí tràn ngập một luồng khí tức ngột ngạt, vô cùng khó chịu.
- Đại ca! Em thấy hít thở không thông, chẳng lẽ càng lên cao không khí càng loãng?
- Một phần! Nguyên nhân chính là do yêu khí quá nồng nặc, vũ khí chuẩn bị, tùy thời chiến đấu!
- Được!
Rút kiếm ra, Lăng Huyền Phong tốc độ đi chậm lại, hắn không muốn có cái gì bất ngờ xảy ra. Khi gần lên tới đỉnh núi, hắn ngửi thấy được trong không khí tràn ngập mùi máu tanh.
- Có mùi máu!
- Cẩn thận phía trước!
Vừa bước đi vừa đề phòng, Lăng Huyền Phong cảm thấy căng thẳng. Khi lên tới đỉnh núi, hắn nhìn thấy trước mặt là một sơn trại, phía ngoài cắm đầy cọc gỗ, và xung quanh la liệt xác người ngựa...
- Sơn tặc! Bọn chúng đều đã chết!
- Đúng thế! Và có nhìn thấy những cái xác nhỏ hơn kia không?
- Yêu quái! Yêu quái mèo!
Trước mặt Lăng Huyền Phong là xác một sinh vật đầu mèo thân người, nó cầm một thanh trường thương, mặc áo da thú, 2 tay nó có 2 bộ vuốt sắc nhọn, vẫn còn đang dính một vài mẩu thịt.
Cố nén cảm giác buồn nôn, Lăng Huyền Phong chạy nhanh vào trong sơn trại, bỗng hắn nghe thấy phía trước có tiếng đánh nhau, hắn tính chạy tới xem nhưng lối vào đã bị chặn kín.
- Phía trước có người! Mẹ kiếp, lối vào bị chặn rồi!
- Đồ ngốc! Có khinh công để làm gì?
- À ừ quên mất! Hắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916851/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.