Lăng Huyền Phong chỉ có cảm giác muốn phụt máu ba thước. 2 tên gia hỏa kia từ nãy tới giờ cứ ôm đao đứng yên một chỗ, không tên nào động đậy.
- Lão ca a! Ta gọi huynh gia gia được chưa? Chúng ta đang ở trong ảo cảnh, bên bờ vực sinh tử a! Huynh vẫn còn tâm tình nhàn nhã đứng do chơi hay sao? Tức chết bản thiếu gia rồi!
Lăng Huyền Phong không biết nói gì, đây là lần đầu tiên hắn thấy một nam nhân như vậy, nguy cơ sống chết ngay trước mặt mà hắn vẫn còn tâm tình đứng chơi, cực phẩm a!
Nam tử áo đỏ không nói gì, vẫn đứng ôm đao, còn oán niệm của hắn lại nhìn chằm chằm, nhưng thân thể không dám động. Cho dù là oán niệm của Lăng Huyền Phong, nếu hắn đứng yên thì nó cũng sẽ tấn công, không ngờ oán niệm kia lại chỉ đứng một chỗ, sắc mặt có vẻ e ngại.
- Tên kia khủng bố tới mức ngay cả oán niệm cũng sợ hắn sao? Thần thánh ở phương nào đây?
- Ta không đo được chỉ số đấu khí của hắn, che giấu quá sâu, phảng phất hắn như một võ giả tầm thường vậy! Nếu như hắn xuất chiêu thì may ra.... - Hệ thống ngữ khí cẩn trọng nói.
- Không thể nào? Anh zai mà không thể kiểm tra được hắn á?
- Nói năng như đánh rắm! Căn bản tại chú em thực lực quá thấp thôi! Nên nhớ hệ thống sẽ thăng cấp theo thực lực của chú em. Tu vi thấp thì khả năng của hệ thống sẽ bị hạn chế, hiểu chưa?
- À, ra thế. - Lăng Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916839/chuong-64.html