- Nơi đây là đâu?
Lăng Huyền Phong kinh ngạc, nhìn xung quanh. Bây giờ, 2 người bọn hắn đang ở trên một đài cao, giữa một biển nham thạch chảy cuồn cuộn phía dưới, trên không trung mây mù đậm đặc che kín bầu trời, không có một chút ánh sáng mặt trời nào. Ánh sáng duy nhất phát ra là từ dòng nham thạch nóng bức chảy cuồn cuộn phía dưới.
Nhìn khung cảnh xung quanh, trong đầu Lăng Huyền Phong xẹt qua một ý niệm. Không lẽ....?
- Tiểu huynh đệ, hình như phía trước có người đang chiến đấu?
Nam tử áo đỏ tuy không nhìn được, nhưng hắn thính giác nhạy bén hơn người, có thể cảm giác được mọi thứ xung quanh. Lăng Huyền Phong nhìn về phía chính giữa đài, ở đó có 2 bóng người, một đen một trắng đang chiến đấu kịch liệt. Một hồi sau 2 người tách ra, dường như người áo trắng không phải đối thủ của người áo đen, bị thương nặng, đang quỳ một chân xuống, thở hổn hển. Người áo trắng nói:
- Nhân tri sơ, tính bản thiện. Người có sang, có hèn, nhưng bản tâm đều là tốt, không phải ai cũng là ác từ nhỏ. Ngươi cố đảo ngược lại có ý nghĩa gì?
Bóng đen không trả lời, mà chỉ luôn miệng nói:
- Ta sống giữa trời đất, uất hận không bao giờ dứt!Ta sống giữa trời đất, uất hận không bao giờ dứt!Ta sống giữa trời đất, uất hận không bao giờ dứt!..........
- Đồ vật vô tri! Đừng có chấp niệm như vậy nữa, hãy quay lại bản tính thiện lương đi!
Bóng đen rốt cục cũng quay qua trả lời người áo trắng:
- Bản tính con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cuong-cuu-am-chan-kinh-he-thong/916838/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.