Du Hàn còn đang chưa định hình những gì Lục Phong nói thì bỗng dưng anh lại tiếp tục lên tiếng chất vấn cậu: "Tại sao cậu chưa bao giờ xoa đầu tôi?"
"Hả? Xoa đầu? Lúc nhỏ tôi vẫn thường xoa đầu cậu mà." Du Hàn mặc dù không hiểu gì nhưng vẫn lên tiếng trả lời.
"Lúc nhỏ? Đúng là lúc nhỏ có thật." Lục Phong suy nghĩ hồi lâu rồi mới dịu giọng trả lời.
Những tưởng chủ đề này đã được kết thúc tại đây. Nhưng không, ngay sau đó Lục Phong lại vẫn cố chấp nói đến vấn đề này: "Đó là lúc nhỏ, còn bây giờ cậu chưa xoa đầu tôi lần nào."
Du Hàn: "?"
"Vậy mà trong vòng 30 phút cậu xoa đầu em gái cậu tận 2 lần." Lục Phong không đợi Du Hàn kịp phản ứng lại đã vội vàng tiếp tục mà than trách.
"Cậu bao nhiêu tuổi? Du An bao nhiêu tuổi? Cậu so sánh như vậy không hợp lý." Du Hàn sau một hồi định hình được vấn đề thì liền lên tiếng trêu đùa lại Lục Phong.
"Không quan trọng, tôi cũng muốn cậu xoa đầu." Lục Phong vừa làm ra biểu cảm tội nghiệp vừa nói.
Du Hàn còn đang định lên tiếng nói lý lại với Lục Phong. Nhưng khi cậu vừa trông thấy biểu cảm kia thì đành thôi. Thay vào đó cậu đưa tay lên đỉnh đầu Lục Phong rồi xoa xoa nhẹ mái tóc anh.
Xong xuôi Du Hàn mới bất mãn mà lên tiếng: "Như vậy được rồi chứ?"
Lục Phong trong phút chốc thoả mãn mỉm cười mà nói: "Ừm được rồi."
Du An là người ngoài cuộc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cung-truc-ma-ket-hon-roi/2875308/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.