Dinh thự Osborn, New York, Hoa Kỳ
Trong căn phòng ngủ sang trọng mờ tối, ông Norman Osborn, người điều hành Osborn Industries, có làn da nhợt nhạt, trông ốm yếu và già nua hơn so với tuổi thật.
Nhưng ông vẫn khoác lên mình bộ vest đen rất chỉnh chu, toát ra khí chất của một nhân vật tai to mặt lớn đã nắm giữ quyền lực từ lâu.
Trên chiếc ghế cạnh cửa sổ có chàng trai trẻ đang ngồi.
Cậu mang gương mặt vô cùng tuấn tú, tuy nhiên tính cách lại u uất và bệnh hoạn. Nom không dễ đoán mà cực kì khó dò.
Làn da cậu bợt bạt khác thường, như thể thiếu tiếp xúc với ánh sáng mặt trời suốt một thời gian dài.
Nhìn cậu mong manh yếu đuối, nhưng ở cậu cũng toát lên sự tà ác.
Norman Osborn vừa mới ho. Mặt đỏ phây phây. Ông cố gắng đè nén cảm giác khó chịu trong cổ họng rồi nói với đứa con trai độc đinh của mình, "Harry, con là người thừa kế duy nhất của ba. Cơ thể ba đang ngày một yếu dần. Rất nhiều bác sĩ đã kết luận rằng cố lắm cũng chỉ được hai năm. Khoảng thời gian đó con phải ở lại New York và bắt đầu tiếp quản Osborn Industries."
Xét về tình hình chung, Harry biết chắc đây là cách duy nhất để giải quyết vấn đề vào lúc này. Nhưng khi nghĩ tới Vesper, liệu cô có sẵn lòng đến New York sống vì cậu không?
"...Con đang nghĩ về cô Vesper Lynd kia à?" Norman Osborn nhìn khuôn mặt điềm đạm trẻ măng của cậu con trai độc đinh rồi bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cung-phe-voi-phan-dien/3354072/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.