Cửa vào lâu đài Xavier mở toang. Thân hình lực lưỡng của Sabretooth ngã thẳng xuống đất. Mới nãy gã vừa bị hàng chục lưỡi kiếm sắc bén do Magneto điều khiển đâm xuyên qua, sống chết không rõ.
Ngoài ra còn có những tên lính đánh thuê nằm sõng soài trên đất. Mặt tái mét như tờ giấy. Miệng hộc máu đen. Nét mặt ai nấy cũng đều vô cùng hoảng loạn, như thể vừa trông thấy ma quỷ từ địa ngục.
Vesper đang đứng trước mặt tướng Strucker, kẻ muốn tiêu diệt dị nhân.
Cô sở hữu thân hình trẻ trung gợi cảm nhưng vì chưa đủ tuổi nên trông hơi yếu đuối và non nớt.
Vesper bóp cổ Strucker bằng bàn tay nõn nà xinh đẹp giống một tác phẩm nghệ thuật. Giọng cô ngọt ngào lẳng lơ, "Tôi thực sự không thích giết người đâu..."
"Tuy nhiên..." Vesper nghiêng đầu, "Tôi cũng chẳng quan tâm đến điều này."
Chỉ với một tiếng rắc, cổ nam tước Strucker đã bị cô bẻ gãy.
Vesper đẩy lão ra rồi quay người đi về phía Erik, Charles và đám dị nhân đang hấp hối.
Dường như nhận ra điều gì đó, cô đột nhiên ngoảnh lại nhìn Sabretooth nằm trên mặt đất. Cô bỗng nhớ ra năng lực tên dị nhân này giống với Wolverine, có khả năng tự chữa lành siêu phàm.
Nhưng bấy giờ, gã lại lẳng lặng ngã xuống đất.
Vesper cau mày, nhặt khẩu súng hỏa lực của lính đánh thuê rồi bắn vào tim gã.
Tức thì gã mở choàng mắt. Sự căm hận trong đó gần như phát cuồng.
Vesper nhếch mép, "Giả chết có vui không?"
Máu rỉ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cung-phe-voi-phan-dien/3353935/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.