Chương trước
Chương sau
Cửa vào lâu đài Xavier mở toang. Thân hình lực lưỡng của Sabretooth ngã thẳng xuống đất. Mới nãy gã vừa bị hàng chục lưỡi kiếm sắc bén do Magneto điều khiển đâm xuyên qua, sống chết không rõ.

Ngoài ra còn có những tên lính đánh thuê nằm sõng soài trên đất. Mặt tái mét như tờ giấy. Miệng hộc máu đen. Nét mặt ai nấy cũng đều vô cùng hoảng loạn, như thể vừa trông thấy ma quỷ từ địa ngục.

Vesper đang đứng trước mặt tướng Strucker, kẻ muốn tiêu diệt dị nhân.

Cô sở hữu thân hình trẻ trung gợi cảm nhưng vì chưa đủ tuổi nên trông hơi yếu đuối và non nớt.

Vesper bóp cổ Strucker bằng bàn tay nõn nà xinh đẹp giống một tác phẩm nghệ thuật. Giọng cô ngọt ngào lẳng lơ, "Tôi thực sự không thích giết người đâu..."

"Tuy nhiên..." Vesper nghiêng đầu, "Tôi cũng chẳng quan tâm đến điều này."

Chỉ với một tiếng rắc, cổ nam tước Strucker đã bị cô bẻ gãy.

Vesper đẩy lão ra rồi quay người đi về phía Erik, Charles và đám dị nhân đang hấp hối.

Dường như nhận ra điều gì đó, cô đột nhiên ngoảnh lại nhìn Sabretooth nằm trên mặt đất. Cô bỗng nhớ ra năng lực tên dị nhân này giống với Wolverine, có khả năng tự chữa lành siêu phàm.

Nhưng bấy giờ, gã lại lẳng lặng ngã xuống đất.

Vesper cau mày, nhặt khẩu súng hỏa lực của lính đánh thuê rồi bắn vào tim gã.

Tức thì gã mở choàng mắt. Sự căm hận trong đó gần như phát cuồng.

Vesper nhếch mép, "Giả chết có vui không?"

Máu rỉ ra từ tim Sabretooth. Gã muốn lao tới moi tim Vesper nhưng lại không thể động đậy, chỉ thấy sự sống của mình đang dần cạn kiệt.

Hiển nhiên Vesper chưa bao giờ là một cô gái tốt bụng. Cô nhìn Sabretooth khinh bỉ, "Mặc dù anh có năng lực tự chữa lành; đạn, ma túy và các loại rượu...còn chẳng si nhê gì với anh quá vài giây, nhưng khi nội tạng tổn thương nghiêm trọng vẫn có thể dẫn đến tử vong."



Vesper bỗng im bặt, "Tôi suýt quên, kẻ phản diện chết vì lắm mồm."

Bởi vậy, cô chán ghét bắn thêm vài phát nữa vào người Sabretooth.

Hiển nhiên, lần này Sabretooth đã chết hẳn.

Vesper đá gã ta sang một bên, chống nạnh nhìn Erik và Charles, "Giành lại mạng sống từ cõi chết cho mọi người xong tôi sẽ có thời gian để giải thích thân phận mình."

Vesper đứng giữa đám đông, tỏa ra một luồng sáng chói lòa như máu bao trùm tất cả các dị nhân.

Erik Charles, những người vẫn còn tỉnh táo mặc dù phải chịu đau đớn đã phát hiện ra các vết thương khủng khiếp được tắm trong ánh sáng đẫm máu trên cơ thể dị nhân thực sự đang lành lại.

...Khả năng sáng tạo của cô đã phát triển đến mức mạnh mẽ như thế.

Chẳng bao lâu sau, nguồn sáng đỏ au từ Vesper đã loại bỏ hoàn toàn thứ virus cứng đầu với dị nhân.

Erik và Charles đương định bước tới ôm cô vào lòng thì bị Mystique, Destiny cùng White Queen phía sau đẩy sang một bên.

Vesper được ba người đẹp vây quanh, mãn nguyện như một kẻ phóng túng nghiện cái đẹp.

Magneto & Giáo sư X:...Có phải trước cô từng nói muốn chơi bách hợp với Mystique và Destiny không?

Vesper, người đã một lúc cứu hai tổ chức dị nhân lớn, dạo gần đây càng ngày càng nổi tiếng và có địa vị.

Biểu hiện rõ nhất là tất cả các dị nhân dần cưng chiều cô nhóc đang tuổi vị thành niên này hơn. Đặc biệt là ba mỹ nhân chơi thân với Vesper. Họ chỉ muốn bỏ cô vào túi và xách cô theo bên mình.

Điều này khiến hai thủ lĩnh Magneto cùng Giáo sư X hết sức bất mãn. Vậy nên ba ngày sau, đám dị nhân trong biệt phủ Xavier người thì bị tống sang trụ sở mật trên hòn đảo nhỏ ở Châu Phi, kẻ thì bị điều đến Washington gia nhập quốc hội tuyên truyền về quyền bình đẳng.

Cuối cùng hai vị thủ lĩnh cũng chặn chân được nhóc dị nhân trong khu vườn lâu đài.

Buổi chiều, Vesper tựa vào ghế salon tháo kính râm xuống, chớp mắt ngây thơ, "Thật trùng hợp, thưa quý vị."

Những năm 60 dường như mang một nét quyến rũ và phong cách độc đáo, chẳng hạn khu vườn thanh lịch, tinh tế lộng lẫy này. Vesper ở trong giống hệt nàng công chúa từ nhiều thế kỉ trước.

Phong cảnh trước mặt đẹp biết bao, nhưng vì hai gã đàn ông kia không được ưu nhìn lắm nên Vesper bỗng cảm thấy bầu không khí có phần ngột ngạt.

Erik nhìn cô vô cảm. Thân hình mảnh khảnh rắn chắc của hắn thật nổi bật. Vesper bất giác liếc nhìn vòng eo kia. Lúc nhận ra, Erik mỉm cười mờ ám. Khuôn mặt đẹp trai cương nghị càng thêm phần quyến rũ.

Charles Xavier đứng bên cạnh, ăn mặc chỉnh tề, một tay đút túi quần. Điệu bộ hơi giễu cợt, tựa như tầng lớp quý tộc thượng lưu có thể giải quyết mọi rắc rối.

Đôi mắt xanh của anh sâu thẳm hút hồn hơn cả biển sâu. Anh dịu dàng nói, "Vesper, trông em hơi lạnh lùng đấy."

Cô gái vị thành niên hít một hơi, "Bởi vì giác quan thứ sáu của tôi mách bảo rằng, nếu hai người cùng xuất hiện sẽ chẳng có chuyện tốt lành gì."

Cô mặc chiếc váy dài đơn giản. Mái tóc đen mềm mại quyến rũ, xõa từ vai xuống đến ngang eo. Cô như tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ giữa khu vườn hoa lệ làm lu mờ mọi thứ.

Mặt Erik Lehnsher càng ngày càng nguy hiểm, "Đi thôi, tôi đưa em về lớp."

Vesper chớp mắt nhìn sang. Đúng vậy giờ cô vẫn còn là học sinh trung học.



Charles mỉm cười, nhìn Vesper bằng cặp mắt xanh lam, "Nếu em không muốn tới Manhattan thì tôi có thể dạy em ở nhà."

Đôi mắt xanh kia lóe sáng. Anh khẽ rũ mi nhìn cô. Chỉ nhìn thôi cũng khiến cô mủi lòng.

...Một siêu anh hùng Marvel mà mắt cún con như vậy là sao?

Charles Xavier, cựu sinh viên hàng đầu tại Oxford, bắt đầu tận dụng cơ hội để phản đòn đối thủ của mình.

Erik mỉa mai, "Cậu nghĩ cách cậu dạy sánh được với trường trung học nữ sinh Baley sao?"

Charles cười hòa nhã, "Vesper tự học theo cách của mình là đủ rồi đúng không?"

Vesper:...Đừng kéo con nhóc này xuống nước, tôi vẫn còn nhỏ.

Hai người đàn ông kia vẫn đang cãi lộn.

Vậy nên Vesper lại đeo kính râm, tựa lưng vào ghế salon ngủ trưa tiếp.

Erik phát hiện ra, đương muốn nghiến răng nghiến lợi thì ngay cả một Charles vốn điềm đạm hòa ái cũng không thể giữ nổi nụ cười trên mặt được nữa...Con nhóc này thật vô lương tâm!. Đam Mỹ Hay

Còn Vesper lại đang ngửi mùi hoa thơm và phơi mình dưới ánh tà chiều ấm áp, thậm chí cô bắt đầu sai hai thủ lĩnh dị nhân làm việc vặt.

Cô nhắm nghiền mắt, nói bằng giọng ngọt ngào tán tỉnh, "Erik, em muốn ăn bánh táo thầy làm tuần trước. À Charles, anh có thể pha cho tôi một bình hồng trà Lady Earl Grey được không?"

Magneto & Giáo sư X:...Ả này có độc...

Nhận ra hai người họ đang im lặng nhìn mình và không định rời đi, Vesper mở mắt nói với giọng đau khổ, "Đây là cách các anh tán gái sao? Đến nỗi chẳng thể đồng ý với yêu cầu nhỏ nhặt của người ta?"

Magneto & Giáo sư X: "..."

Hai người cùng quay lưng đi về phía nhà bếp.

Vesper nhếch mép hài lòng. Cô thực sự vẫn là kẻ khốn nạn như mọi khi.

Lúc được phục vụ trà chiều, ngửi mùi thơm của trà cùng món tráng miệng khiến Vesper cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

Tất nhiên, nếu không có sự đối đầu ăn miếng trả miếng giữa hai gã đàn ông này thì có lẽ tâm trạng cô sẽ khá hơn.

Vesper nhấc chiếc ấm sứ viền vàng lên rồi rót trà đen cho hai người họ, "Cùng thưởng thức trà chiều nhé?"

Hai vị thủ lĩnh dị nhân cũng không từ chối cô. Họ ngồi trên ghế màu trắng theo phong cách rococo, nhìn Vesper, "Nói ra lựa chọn của em đi."

Vesper cúi đầu nhấp ngụm trà, mặt nghệt ra, "Cái gì cơ?"

Erik muốn trói cô lại và đánh mông cô.

Nét mặt hắn nghiêm nghị mang ham muốn kiểm soát mãnh liệt tận xương, "Vesper, tôi thấy gần đây em kiêu ngạo và thô lỗ hơn rồi."



Cô gái tóc đen chớp mắt, "Ai đời đi theo đuổi mà lại đe dọa con gái không?"

Magneto:...Thực muốn đặt ả nằm ngang đùi và đánh một trận.

Charles Xavier cất giọng, nét mặt cực kì ân cần dịu dàng, "Tôi không ép em đâu, Vesper. Hồng trà hầu gái thế nào? Tôi có thể nấu cho em mỗi ngày."

Magneto:...Tên thảo mai xảo quyệt này đang giẫm đạp hắn để giành quyền hả?

Erik và Charles nhìn nhau mờ ám. Hơi thở nguy hiểm sắp phả ra.

Sau khi thưởng thức hồng trà cùng món tráng miệng, Vesper ngáp dài. Cô khoát tay với hai người đàn ông đang tị nhau trước mặt, "Các anh có thể bắt đầu cuộc chiến ở nơi khác được không? Đứng đây sẽ làm ảnh hưởng tới giấc ngủ của tôi."

Cô vừa dứt lời thì hai người đàn ông đã nghiến răng nhìn cô, "Lương tâm em không đau sao?"

Vesper nhún vai, vỗ ngực nói, "Tôi tự do thoải mái không có lương tâm."

Magneto & Giáo sư X: "..."

Hai vị thủ lĩnh dị nhân tức giận hăm dọa, "Em muốn chọn ai..."

Đối mặt với hai kẻ nguy hiểm, Vesper bỗng muốn làm bài kiểm tra để bình tĩnh lại.

Cô hít thật sâu, nhìn Magneto và Giáo sư X trước mặt rồi lạnh lùng nói...

"Em vẫn chưa đủ tuổi thành niên nên chưa sẵn sàng bước vào một mối quan hệ nghiêm túc..." Vesper nhướng mày tán tỉnh, "Cơ mà vui vẻ thì được."

Hai vị thủ lĩnh dị nhân mạnh mẽ:...Nếu hôm nay mình không giết ả thì mình sẽ không mang họ Lehnsherr/Xavier!

Bông tuyết hoặc tuyết giả, dù thế nào cũng là một quả bóng thôi.

Dẫu sao thì cuộc vui cũng sắp bắt đầu rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.