06/01/2023
Ngay phía trên là trần nhà trắng như tuyết, mùi nước khử trùng mờ nhạt vẫn còn quanh quẩn nơi chóp mũi.
Cửa sổ mở ra một khe hở, luồng không khí lưu thông thổi tung rèm cửa lên xuống nhẹ nhàng.
Ánh sáng ban mai chiếu qua khe hở của cửa sổ kính và rèm cửa sổ, tạo ra những tia sáng và cái bóng nhấp nhô trên mặt đất.
Bệnh viện ở đây không khác gì bệnh viện mà Tiêu Sở Dịch đã ở nửa năm, trang nghiêm túc mục nhưng lại khiến người ta không thích nổi.
Chỉ có người trước mắt dường như là cảnh đẹp trong tranh, khiến cho tâm tình người ta vui vẻ hơn rất nhiều.
"Buổi sáng tốt lành, Thịnh tổng." Tiêu Sở Dịch lười biếng đáp lại, trong thanh âm mang theo chút khàn khàn vừa mới tỉnh dậy.
Cậu một bên nói, một bên cố gắng ngồi dậy, nhưng vì kéo tới vết thương mà không nhịn được "xít" một tiếng.
Lúc đó cậu cũng không nghĩ nhiều, không ngờ vết thương gây ra lại không nông như vậy.
Vấn đề quan trọng nhất là vị trí của vết thương quá xấu hổ.
Chỉ cần hơi động một chút, đau đớn ban đầu lập tức biến thành đau như kim châm, đồng thời còn lan tràn ra toàn thân.
"Đừng nhúc nhích." Thịnh Dư Hàng đè vai cậu lại, không dám dùng sức quá mạnh, nhưng trước khi Tiêu Sở Dịch dừng động tác, anh cũng không buông tay, "Bác sĩ nói em mấy ngày nay tốt nhất là nên nằm trên giường tĩnh dưỡng."
Tiêu Sở Dịch khẽ cau mày nhịn trận đau nhức kia, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cung-anh-trang-sang-cua-tra-cong-he-roi/1873631/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.