03/01/2023
"Sở Dịch!"
Thanh âm quen thuộc truyền vào trong tai Tiêu Sở Dịch.
Cậu dựa vào tường miễn cưỡng ổn định thân thể, có chút hoang mang ngẩng đầu, muốn nhìn rõ người nói chuyện.
Nhưng mà mưa trên bầu trời rơi xuống, những giọt mưa thưa thớt che khuất tầm nhìn mờ nhạt của cậu, khiến cậu không thể nhìn thấy rõ bất cứ thứ gì.
Đau đớn trên eo càng ngày càng rõ ràng, ý thức cũng dần dần mơ hồ.
Tay Tiêu Sở Dịch trở nên vô lực, ngay cả điện thoại cũng cầm không nổi, từ lòng bàn tay trượt xuống rơi xuống đất theo mưa.
Nhưng cậu hoàn toàn không chú ý tới, trong đầu chỉ còn lại một mảnh mê mang, còn có một số ký ức hỗn độn từ sâu trong đại não chậm rãi thẩm thấu ra.
Ai có thể gọi cậu bằng giọng điệu lo lắng và sốt ruột như vậy?
Đầu tiên Tiêu Sở Dịch nghĩ đến anh họ và Tiêu Khinh Hoan.
Sau một lát, cậu mới giật mình nhận ra rằng mình không còn ở thế giới đó nữa.
Những người kia đương nhiên sẽ không bao giờ xuất hiện trước mặt cậu nữa.
Nhưng ngoài anh họ và cháu gái nhỏ, trên đời này còn ai có thể lo lắng cho cậu như vậy nữa?
Lo lắng đến mức ngay cả giọng nói đang dần dần đến gần cũng mang theo sợ hãi.
"Sao lại chảy nhiều máu như vậy? Không sao chứ? Không được, trước tiên phải đến bệnh viện --"
Thẳng đến khi cổ tay bị một bàn tay ấm áp khác nắm lấy, Tiêu Sở Dịch mới thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cung-anh-trang-sang-cua-tra-cong-he-roi/1873630/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.