Ầm! Ầm!
Từ hành lang truyền tới hai tiếng súng vang, Diệp Phi cả kinh, ai dám nổ súng ngay trong Đội hình sự?
Diệp Phi và Bạch Minh Ngữ chạy tới ngã rẽ thì bị một đám cảnh sát chặn kín hành lang, không có khe hở, Diệp Phi tiến lên chen vào giữa, bị hình ảnh trước mắt dọa tới sững người.
Bạch Thiển ngồi bệt trong góc tường, trên cổ cắm một chiếc bút máy, máu tươi từ bút tí tách nhỏ xuống quần áo, màu trắng nhuộm đỏ trông mà khiếp đảm. Ngụy Hải Phong nằm bên cạnh hắn, dạng tay dạng chân trong vũng máu, trên trán trúng đạn. Cố Chính đối diện vẫn duy trì tư thế cầm súng, khuôn mặt tái xanh, có vẻ cực kỳ hoảng loạn.
Diệp Phi tiến lên kiểm tra tình trạng của Bạch Thiển, bút máy cắm không sâu, chắc vẫn cứu được, anh quát, “Ngẩn ra đó làm gì? Gọi xe cứu thương nhanh!”
Đám cảnh sát giờ mới kịp phản ứng, lật đật đi gọi điện, đi thu dọn. Bạch Minh Ngữ đã chạy đến phòng y tế lấy bông băng và cồn, tiến hành sơ cứu tạm thời cho Bạch Thiển. Diệp Phi đưa tay kiểm tra dưới mũi Ngụy Hải Phong, lại sờ xuống cổ, đã không còn mạch đập.
Diệp Phi nhìn Cố Chính, anh muốn biết lý do.
Cố Chính nghiêm mặt đáp, “Tôi cũng không biết tại sao, bác sĩ Bạch chạy tới cầu cứu, Ngụy Hải Phong như phát điên đuổi theo bác sĩ Bạch, chúng tôi không thể khuyên giải, ông ta hoàn toàn không lọt tai, còn lấy bút máy đâm bác sĩ Bạch, tôi chẳng có cách nào khác mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cong-su/3077737/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.