“Thế nào?” Diệp Phi hỏi.
“Xem ra đúng là bị thôi miên thật.” Bạch Minh Ngữ nói.
Lúc này Ngụy Hải Phong ngồi trên ghế, gần đất xa trời, không có sức sống.
“Anh biết mà!” Diệp Phi vội vã hỏi, “Có giải được không?”
Bạch Minh Ngữ lắc đầu, “Chắc anh Phi cũng biết nguyên lý thôi miên, nghe thì có vẻ thần kỳ, nhưng trên thực tế không phải người nào cũng có thể bị thôi miên, mức độ thôi miên cũng khác nhau. Thôi miên sâu như Ngụy Hải Phong chắc chắn phải có hai điều kiện quan trọng.”
Diệp Phi cố gắng nhớ lại kiến thức về thôi miên được học ở Mỹ, “Một là tố chất và kỹ năng của người thôi miên phải cao, hai là tình trạng của người bị thôi miên. Nếu người bị thôi miên bị ám thị mạnh, thái độ tín nhiệm với thuật thôi miên thì khả năng thành công cao. Cụ thể hơn, càng sợ hãi, thống khổ hoặc mang nhiều cảm xúc tiêu cực thì càng dễ bị thôi miên, thời gian bị thôi miên cũng kéo dài.”
Bạch Minh Ngữ gật đầu, “Nói cách khác, muốn đánh thức Ngụy Hải Phong thì nhất định phải tìm được chỉ thị mà kẻ thôi miên đã dùng. Nguyên lý giống như chiếc chìa khóa để mở ổ khóa, ổ khóa thông thường, không có chìa thì cứ đập ra là xong. Nhưng nếu là ổ khóa chống trộm hoặc két an toàn không thể phá hủy được, thì chỉ còn cách tìm đúng chìa để mở. Hoặc là tìm thợ khóa để cạy ra.”
Bạch Minh Ngữ thử vài phương pháp giải lệnh thông thường đều không thành công, nhíu mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cong-su/3077733/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.