Vì hoàn thành yêu cầu không được cách nhau quá 20cm của hệ thống nên ngày thứ hai Thẩm Miên từ trong lồng ngực của Bùi Tri Dật tỉnh lại.
Từ sau khi tốt nghiệp tiểu học xong thì cậu rất ít khi được Bùi Tri Dật ôm ngủ, lập tức có chút không thể thích ứng kịp liền ở trong lồng ngực Bùi Tri Dật nhích tới nhích lui, thành công đánh thức y.
"Cậu đang làm gì?"
Âm thanh Bùi Tri Dật khàn khàn, lại có chút trầm thấp khi vừa tỉnh dậy.
"Tui có chút nóng." Thẩm Miên đàng hoàng nói, "Tại cậu ôm tui chặt quá đó, máy điều hoà đều không có tác dụng nỗi."
Bùi Tri Dật ngẩn người, rất nhanh nới lỏng tay ra, Thẩm Miên cuối cùng cũng có thể hoàn chỉnh chui đầu ra khỏi chăn, hô hấp được không khí mát mẻ.
Mà vào lúc này, hệ thống 007 mang âm thanh điện tử vang lên trong đầu bọn họ: "Chúc mừng hai kí chủ hoàn thành nhiệm vụ cùng giường cùng gối, lấy được thưởng 2 tích phân."
Thẩm Miên nhất thời vui vẻ, cả đời này cậu chưa từng vì điểm số mà bận tâm, dù cho có thi đếm ngược từ dưới lên thì cũng không bao giờ dao động được tâm trạng kiên định của cậu.
Thế nhưng bây giờ chỉ được có 2 tích phân đã làm cho cậu mừng rỡ cười tươi đến không thấy đôi mắt.
Cậu cũng không vội rời giường, nhích lại gần Bùi Tri Dật tựa vào y, cùng y tán gẫu: "Phải chi nhiệm vụ nào cũng đơn giản như vậy là quá tốt rồi."
Mà không chờ câu trả lời của Bùi Tri Dật, cậu đã tự lầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-con-co-the-cap-cuu-mot-chut/170915/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.