Trâu Thuấn ở đầu dây kia lập tức thở dài thất vọng.
"Tớ nghĩ rằng người này cố ý bịa chuyện để làm mọi người phẫn nộ." Cậu ta nói.
"Có khả năng" Phương Mặc lớn tiếng đồng ý, "cậu cũng đừng để trong lòng, quên đi."
"Ừ" Trâu Thuấn nói, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, "đúng rồi, không nhắc tới kẻ ngốc x đó nữa (chỗ này là tác giả để x nên mình để nguyên). Cậu còn nhớ chuyện lúc chiều tớ nói với cậu không?".
Trâu Thuấn nói xong, cười hắc hắc hai tiếng, giọng điệu ngượng ngùng hiếm thấy.
Phương Mặc vốn đã quên rồi, nhưng được Trâu Thuấn nhắc lại, cậu lại nhớ ra. Đã nói muốn nghe phiền não về chuyện tình cảm của cậu ấy.
Tên gia hỏa Trâu Thuấn này dạo gần đây có chút trúng tà. Cậu ta từ trước đến nay tính tình buông thả, vô tình vô nghĩa cố tình gây sự trong quan hệ nam nam làm cho người ta thương tâm tổn thương, có thể nói là tài xế già, nhưng gần đây cậu ta giống như thiếu nữ hoài xuân, nói tình yêu xuất hiện cũng không quá đáng.
Làm cho cậu ta thậm chí không rõ là Phương Mặc chưa gặp qua người kia, nhưng nghe Trâu Thuấn hay nhắc tới không ít lần. Một nửa xuất phát từ hiếu kỳ, một nửa xuất phát từ quan tâm, Phương Mặc vô cùng vui vẻ nghe Trâu Thuấn đến nói chuyện chi tiết với cậu.
Cửa sổ hộp thoại tin nhắn riêng trên màn hình máy tính lại nhấp nháy.
"Khụ" Phương Mặc cúi đầu xuống, vô cùng làm ra vẻ hắng giọng một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-coi-cau-la-anh-em/2765466/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.