Đỗ Cửu: Đời người đúng là chỗ nào cũng có niềm vui bất ngờ, trăm triệu lần không thể tin được sẽ có một ngày mình biến thành mặt trời treo trên không sánh vai cùng mây trắng.
Đúng thế, y cũng không hoàn toàn thoát khỏi thế giới như mình nghĩ mà bằng một cách lạ kì giữ lại ý thức, bám vào thân thể đã biến thành nguồn sáng kia.
"Ra đây, giải thích cho ta xem, đừng có mà giả chết." Y nhìn xuống mặt đất.
Cảnh Cửu thiên sứ nhỏ hy sinh bản thân hóa thành mặt trời mọi người đều chứng kiến, tất cả đều đang nháo nhác hướng lên trới bái lạy cảm ơn sự hy sinh của y.
Hệ thống bày ra vẻ mặt vô tội: "Ta có giả chết đâu nào, ta thiệt sự không biết mà."
Đỗ Cửu: Hơ hớ, y tin mới lạ đấy!
Tóm lại tuy rằng hệ thống không nhận nhưng y vẫn tin đây là do nó bày trò, y bị kẹt ở thế giới này, nói đúng hơn là bị treo trên trời.
Mà treo một phát cả 10 năm trời.
10 năm đối với người nhập vai mà nói thật sự cũng chả đáng là bao, trong những thế giới huyền ảo tu tiên thì hở tí chính là vài chục vài trăm năm thì 10 năm không đáng kể tí nào, nhưng bị bắt làm một người mà không cách nào giao lưu với người khác trong 10 năm thì có hơi không chịu nổi.
May là Đỗ Cửu còn có hệ thống, có thể xem phim xem TV, manga anime chơi trò chơi, hoặc là hóng chuyện bên dưới cũng giết được thời gian.
Đương nhiên còn có Trì Quy.
Hoặc nói đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-coi-cac-nguoi-nhu-anh-em/646082/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.