Thời gian 4 năm đủ để xảy ra rất nhiều chuyện, tất cả những chuyện có trong nguyên tác đều đã xảy ra, căn cứ núi Thanh Trạch phát triển thành căn cứ lớn thứ nhì cả nước như trong nguyên tác miêu tả.
Căn cứ đứng đầu chính là chỗ của Trì Quy kiếp trước, căn cứ Khôn Thành.
Địa thế núi Thanh Trạch vừa là ưu vừa là khuyết điểm, ưu thế là có núi có nước nên không thiếu đồ ăn, đặc biệt là sau khi bọn họ thỏa thuận được với cây cổ thụ biến dị ở huyện An bên kia xong, vây lại được toàn bộ sườn núi phía nam làm thành nơi trồng trọt của căn cứ.
Khuyết điểm chính là vị trí quá hẻo lánh, so với nơi vắng vẻ như núi Thanh Trạch này thì người thường vẫn muốn đi mấy thành thị có quân đội đóng quân hơn, tuy rằng núi Thanh Trạch có kết giới nhưng đợi tới khi tin tức được truyền ra thì mọi người đã chọn xong chỗ từ trước rồi, dẫn tới chuyện dân cư kém xa căn cứ Khôn Thành, tốc độ phát triển vì vậy mà không bì được những căn cứ đếm sơ đã lên tới mấy trăm ngàn người kia.
Nhưng ngay cả như vậy thì núi Thanh Trạch vẫn vọt lên trở thành căn cứ đứng thứ hai cả nước, ngoài chuyện không thiếu lương thực ra thì điều còn lại chính là bởi vì có Trì Quy.
Trì Quy là kẻ sống lại nên luôn đi trước một bước, trên sức chiến đấu hắn nhận thứ hai không ai dám ra giành đứng thứ nhất.
Sau khi tận thế một năm rưỡi một ít cách thức liên lạc đơn giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-coi-cac-nguoi-nhu-anh-em/646081/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.