*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Rangg hôm nay ngoi lên rồi đây
Nghe bà chủ nói muốn mời hai anh giai dân công đối diện cùng ăn tối, Tiểu Gia cũng chẳng ôm hy vọng xa vời gì với chuyện này.
Vì dù hormone biết đi này tuy có đẹp trai, nhưng trong mấy ngày tiếp xúc thì ai cũng hiểu —— người khác thì một vạn câu hỏi vì sao còn anh thì 1 vạn NO NO NO!
—— Không diễn.
—— Không quen.
—— Không cho vượt qua dải phân cách.
Cho nên sau khi bày đầy nguyên liệu nấu ăn ra bàn, Tiểu Gia liền móc điện thoại ra, tìm kiếm từ khóa: 'Những câu an ủi bà chủ thông dụng.'
Đã bắt đầu ủ mưu để làm sao có thể an ủi bà chủ sắp bị từ chối bởi bậc thầy 1 vạn 'nố nồ nô'.
Mãi đến khi cửa mở ra.
Bà chủ tiến vào.
Úi vãi từ đã, sao sau lưng lại có hai người đi theo thế kia!
Uầy, thành công luôn cơ á?
Tiểu Gia: Mắt chó ngu ngốc trừng lớn. JPG
Chiêu Tịch: "Còn ngớ ra đó làm gì, dọn cơm thôi."
Lúc này Tiểu Gia mới như vừa tỉnh mộng để điện thoại xuống, gật đầu liên tục: "Vâng vâng vâng."
Nói mời khách thì đương nhiên không phải ý chỉ nói cho xong chuyện. Nhân viên công tác cộng với diễn viên, cả đoàn kịch tổng cộng trên trăm người, Chiêu Tịch thực sự kéo cả một xe tải nguyên liệu về.
Trừ nguyên liệu, mỗi phòng còn có riêng một bếp lẩu nướng [1].
[1] 一台涮烤一体机
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-ve-dep-vo-bien/922958/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.