Không có ai chê tiền, nhưng mà tiền ít quá dẫn đến việc khiến người ta bứt rứt trong người tâm trạng buồn bực không yên, số tiền lớn kia mới nhận được có một nửa, phần còn lại phải hai tháng rưỡi nữa mới có thể rút nốt.
Biện Tang nằm lăn qua lăn lại trong phòng trọ của mình chơi game trên điện thoại, rồi tùy tiện đăng một trạng thái trên weibo
‘Trời thật xanh thật đẹp, chờ sau này có đủ tiền rồi bổn cung nhất định mua ngươi!’
Đăng thành công trạng thái, y thả điện thoại sang một bên cười tự giễu bản thân, không quên lẩm bẩm một mình “Sau này mua được rồi, hàng tháng người khác phải đóng thuế cho mình, giàu to!” nói xong lại cười ngốc rồi ngủ thiếp đi.
Điện thoại reo lên là lúc 18h29 phút, là cái số mà hôm trước lưu lại của tên thần kinh thích nói nhăng nói cuội nào đó “Alo, gọi tôi có việc gì? Nhớ tôi sao?”
“Ngưng nói nhảm, tới chỗ tôi!” Giọng hắn có vẻ như đang cực kỳ bực tức chyện gì đó, muốn một phát trút giận lên người y.
Lúc này Biện Tang mới có chút hối hận, khi không lại ham phú phụ ngay cả bản thân, thật tồi mà “Chỗ cậu hả?”
“Tôi biết cậu muốn nói gì, xuống lầu đứng chờ, người của tôi tới đón cậu!” nói xong hắn trực tiếp ngắt điện thoại.
Trong
lòng y dự toán được có chuyện không lành sắp xảy ra, đáng tiếc dự đoán đó lại không một chút sai, lần này thật sự bị đem thành bao cát trút giận rồi. Tiểu trư đại trư đều không ngốc bằng y…
Chiếc xe màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-the-doi-anh-khong/6986/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.