Mở cửa căn hộ chung cư cũ kỹ được thuê lại của mình, Biện Tang giật mình làm rơi hết mấy túi nilon đựng thức ăn nhanh xuống đất “C..Cậu…Ờ … Cậu làm gì ở đây vậy?” Mặt y lúc này ngốc không chịu được.
Trương Đông Hạo nhếch môi cười “Tôi chịu tới đây thì cậu nên mừng rỡ reo hò náo nhiệt mới phải, cái ổ chuột không chính thống này…” trong mắt hắn xuất hiện mâu quan khó đoán.
Y chau mày nhìn quanh nhà rồi liếc nhìn hắn “Tôi hỏi cậu ở đây làm gì mà! Còn nữa, cái gì ổ chuột không chính thống!!!! Tôi cho cậu biết, phải gọi tôi là ca!!!! Nha!”
“Tại sao tôi phải gọi cậu là ca!” hắn hừ một tiếng khinh bỉ đứng dậy đi tới trước mặt y, vì chiều cao quá chênh lệch nên hắn đành cúi thấp đầu nhìn người đối diện.
Biện Tang hất hàm cười ra vẻ tiểu gia cái gì cũng không có chỉ có tuổi là dư thừa chống tay lên hông “Tại sao á!!! Đơn giản là vì TÔI – LỚN – HƠN – CẬU – BA – TUỔI!!!”
Hắn nhịn không được bật cười, sau đó cố chấn chỉnh lại giơ một ngón tay lên trước mắt y làm ra vẻ nghiêm túc “Chỉ có một thôi!”
“Một cái gì?” y khó hiểu nhìn hắn.
“Ngốc thật hay là giả ngốc đây, aish tôi cũng không quan tâm đâu, tóm lại là tôi muốn thuê cậu dài hạn!”
“Cuối cùng cũng
chịu nói ra vấn đề rồi sao, bất quá đáng tiếc MB có cái giá của MB, tôi không có bỏ sỉ nha!” y cười khanh khách đắc ý xoay mông đi vào trong ngồi lên chiếc ghế lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-the-doi-anh-khong/6985/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.