🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Hai chúng ta vốn dĩ không thể ở bên nhau” Ngu Hành Chu nói.



“Chị gái muốn đưa em ra nước ngoài, như vậy cũng tốt, bây giờ em còn nhỏ, thêm vài năm nữa, em sẽ nhận ra thích anh là chuyện rất buồn cười.”



Ngu Hành Chu giúp tiểu thiếu gia chỉnh lại chăn, định bước đi.



Trên đường đến đây anh thực sự đã nóng nảy, đã nghĩ muốn ở bên tiểu thiếu gia.



Anh đã nghĩ tại sao anh không thể có được Chung Ninh, sao không thể có được trái chanh nhỏ đầy ánh mặt trời ấy, để cậu chiếu sáng phần đời còn lại của anh?



Nhưng thời gian đến đây đã đủ để anh bình tĩnh lại.



Anh không thể vì quãng đời còn lại của mình mà hủy hoại tương lai của Chung Ninh.







Ngu Hành Chu sắp đi khỏi giường của tiểu thiếu gia, anh đã chần chừ quá lâu, tiểu thiếu gia còn đang ốm, cần phải nghỉ ngơi.



Nhưng tiểu thiếu gia nắm chặt anh, không chịu buông tay.



Tay cậu trong tay Ngu Hành Chu nắm rất chặt, hai ngón tay nhỏ nhắn trắng bệch giữ thật chắc, giống như đứa trẻ nhỏ cố gắng nắm giữ tay người lớn, ngốc nghếch dùng sức, liều mạng muốn giữ lại người thuộc về mình.



Cậu không cho Ngu Hành Chu đi.



“Rốt cuộc anh có thích em không?” Tiểu thiếu gia chống tay gắng đứng lên, đôi mắt trông mong nhìn Ngu Hành Chu, mắt đỏ hoe, lúc nói chuyện còn lẫn cả tiếng ho.



Cậu nhìn chăm chú vào Ngu Hành Chu, nước mắt đã rơi trên làn da trắng sữa.



Thế nhưng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-the-bao-duong-anh-khong/2738712/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tôi Có Thể Bao Dưỡng Anh Không?
Chương 23: Anh thích em
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.