Khi cánh cửa phòng được mở ra, tiếng động truyền đến từ dưới lầu lại lớn hơn.
Đôi môi người đàn ông vô thức mím chặt thành một đường thẳng, trông có vẻ tâm trạng không mấy tốt. Nhưng cơ thể lại giống như có trí nhớ cơ bắp, tự động bước về phía thang máy, nhấn nút mở cửa, bước vào, nhấn nút đi xuống tầng một.
Chứng kiến cánh cửa thang máy chậm rãi đóng lại, trong lòng Cơ Tinh Lan dấy lên sóng to gió lớn.
Hắn có thể cảm nhận rõ ràng khi dùng tay chạm vào nút thang máy, cơ thể đã có một thoáng dừng lại, dường như trong tiềm thức muốn dùng thứ khác để nhấn những cái nút đó.
Là gì nhỉ? Bộ não vừa mới tỉnh táo, một góc dường như vẫn bị phủ một lớp màn che, che khuất nội dung hắn muốn khám phá.
Cơ Tinh Lan cố gắng nhận diện trong mơ hồ, hình như là một vật dài, màu đen, mềm mại với cảm giác chạm vào có lông?
Ê! Cái cái cái cái đó không phải là đuôi đấy chứ? Một đại ma vương khét tiếng như hắn, đuôi từ đâu ra??
Chẳng lẽ là tự mình nặn ra rồi gắn lên à? Hả???
Chậm chạp nhận ra mình đã ngủ say, nhưng hình như chưa hoàn toàn ngủ say, Cơ Tinh Lan hoàn toàn không ổn rồi.
Ngủ một giấc tỉnh dậy, toàn bộ giới tu chân đều đang truyền miệng quá khứ đen tối của mình sao?
Không, không đúng! Cái hộp vuông đang chở hắn đi xuống này cũng không giống sản phẩm của giới tu chân. Rốt cuộc hắn đang ở đâu, chẳng lẽ bị Tháp Thông Thiên Ma Vương đưa rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-toa-nha-o-que/4676623/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.