Khóe mắt nhức mỏi vì ngủ không ngon, trong cơn mơ màng, Hứa Hoan nhìn thấy trần nhà quen thuộc. Ngón tay cậu vẫn vô thức xoa xoa.
Di chứng từ giấc mơ kỳ lạ, cậu luôn cảm thấy đầu ngón tay mình vẫn còn lưu lại nhiệt độ và cảm giác từ bụng của người đàn ông chưa thấy rõ mặt trong mơ.
Nói thật, ấm áp và mềm mại, cảm giác chạm thật không tệ chút nào.
Chỉ kém bộ lông mềm mượt của Tinh Tinh nhà cậu một chút thôi.
Đợi bộ não khởi động lại thành công, mắt Hứa Hoan mở to tròn xoe "phựt" một cái, suýt chút nữa đã buột miệng chửi thề ngay tại chỗ.
Cái quái gì vậy, tại sao lại có một người hoàn toàn không quen biết lạc vào trong giấc mơ của cậu!
Buồn bực một lúc lâu, cậu mới tự dỗ mình. Có lẽ người đó chỉ là một người qua đường vô danh vô tình gặp ở ngoài thực tế. Cậu có thể đã chạm mặt với người đó nhưng không để lại ấn tượng.
Việc xuất hiện trong giấc mơ của cậu cũng không có gì lạ, chẳng phải người ta nói NPC trong mơ đều là những người lạ đã gặp ban ngày sao?
Sau khi thức dậy, Hứa Hoan cũng không vội ra ngoài mà dùng mắt tìm kiếm khắp phòng. Không thấy bóng dáng quen thuộc, cậu bước ra cầu thang nhìn thử, quả nhiên thấy cửa phòng Tinh Tinh vẫn đang đóng chặt.
Lo lắng có lẽ nó đang ở thời điểm quan trọng của sự đột phá, cậu cũng không tiện gõ cửa hỏi thăm tình hình, chỉ có thể bước đi ba bước ngoái đầu nhìn lại một lần rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-toa-nha-o-que/4676622/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.