Thật thần kỳ, bánh thịt thơm phức vừa xuất hiện lần nào dẫn đến tranh nhau lần ấy vậy mà lại có tác dụng k*ch th*ch vị giác.
Mỗi lần ăn lẩu, câu “không đủ thì gọi thêm” nói lúc đặt món trước đây vốn chỉ là khách sáo, hôm nay thì biến thành sự thật.
Hứa Hoan và đồng nghiệp chiến đấu cực kỳ hăng hái, ăn sạch toàn bộ nguyên liệu gọi ban đầu, rồi lại hăng máu gọi thêm một lượt lớn nữa.
Thịt heo, thịt bò, thịt dê, rau củ, nấm, bò viên, chả tôm, dạ dày, mề vịt, tiết vịt… Cả nồi lẩu phải châm nước thêm ba bốn lần mới coi như kết thúc cuộc chiến, ai nấy ăn đến mức bụng căng tròn như trống.
Thật sự là: “Ăn xong phải vịn tường mà đi.”
“Trời ơi má ơi, có ai đỡ tôi cái coi, hôm nay làm sao vậy trời, sao tự dưng ăn khỏe thế, rõ ràng trước khi ăn lẩu còn ăn một hai miếng bánh thịt rồi mà…”
“Đúng đó, qua hôm nay chắc tôi không còn mặt mũi nhận mình là bao tử chim nữa đâu, phải là bao tử đà điểu mới đúng…”
“Thôi xong, hôm nay ăn quá đà rồi, mai kiểu gì cũng lên mấy ký cho xem.”
“Ha ha, tăng ký tạm thời thì sợ gì? Cơ hội ăn uống xả láng như này cả năm mới có một lần! Nói thật nhé, đối mặt với mỹ thực mà còn nhịn được thì đâu còn là con người nữa!”
“Đúng đúng đúng! Tôi thì nhịn không nổi rồi! Nếu giờ trước mặt tôi có thêm bánh thịt, tôi vẫn nuốt được thêm vài miếng nữa đó!”
Cả nhóm ăn xong no nê, không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-toa-nha-o-que/4676555/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.