Sáng sớm hôm sau, trong tiếng chuông báo thức, Hứa Hoan lồm cồm bò dậy, rửa mặt đơn giản rồi lập tức vào "chợ nguyên liệu di động" mua nguyên liệu cần dùng trong ngày, chủ yếu là thịt heo, hành gừng tỏi các thứ.
Mười phút sau đã xử lý xong, cậu xách túi thực phẩm xuống lầu giao cho Vương Ngự Trù đang ngóng cổ chờ sẵn.
“Cảm ơn Hoan Hoan, vất vả rồi. Cháu ngồi nghỉ chút đi, sáng nay chú cháu mình ăn tiểu long bao thịt tươi nhé!”
Vừa dứt lời, Vương Ngự Trù đã tất tả lao vào bếp, không bao lâu sau trong bếp vang lên tiếng băm thịt nhịp nhàng.
Bị đồng hồ sinh học ép dậy sớm hơn thường lệ một khoảng thời gian, Hứa Hoan vùi cả mặt xuống mặt bàn được lau sạch sáng bóng như gương, nằm xụi lơ một lúc mới tỉnh hẳn. Lúc đó cậu mới chợt nhận ra, không phải cậu về quê để “nằm không” sao? Sao mới mở được một cái “chợ di dộng” đã thành người chuyên đi mua nguyên liệu cho Vương Ngự Trù rồi?
Trời ạ, trước đi làm thì bảy giờ dậy, giờ “đi làm” là bốn năm giờ đã phải tỉnh. Trông có vẻ là về quê nằm chơi, thật ra lại chẳng khác gì làm việc chăm chỉ.
Nhưng mà ngủ sớm dậy sớm tốt cho sức khỏe, cũng coi như điểm cộng đi.
Hứa Hoan quả quyết: ăn sáng xong, tiễn Vương Ngự Trù ra ngoài bày quầy, nhất định phải lên lầu ngủ bù thêm một giấc!
Haha, cuộc sống của một ông chủ nhà trọ, đúng là giản dị, mộc mạc và... nhạt nhẽo.
Tiện nhắc đến, hộp quà đồ gia dụng nhà bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-toa-nha-o-que/4676520/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.