Tôi tỉnh dậy, mặt trời đã lên cao. Nhìn đồng hồ giật nảy mình. 8 giờ sáng. Nhìn sang bên cạnh Thế Anh đã không còn. Con dâu mới ngày đầu đã dậy muộn như thế này còn ra thể thống gì nữa. Vội vội vàng vàng sửa soạn rồi chạy xuống nhà. Nhà cửa trống vắng chẳng một bóng người. Đi vào bếp, Thế Anh đang nấu cái gì đó, khói bốc nghi ngút. Phải công nhận, người ta nói không sai, đàn ông khi vào bếp là quyến rũ nhất. Tôi nuốt nước bọt cái " ực ", đứng dựa vào tường ngây ngốc ngắm nó.
- Dậy rồi à?
- A!!!
- Cẩn thận.
Tôi giật mình, bước hụt, suýt chút nữa ngã dập mặt. May sao có thằng Thế Anh kịp thời kéo lại.
- Làm tao hú hồn, đi đứng kiểu gì đấy? Nhỡ có chuyện gì thì sao?
- Tại mày tự nhiên gọi tao mà.
- Hồn mày treo ngược cành cây sao? Đứng đấy từ bao giờ mà không nói gì cả?
- Mày... mày bắt nạt tao nhé! Hicc
- Thôi tao xin, ngồi xuống ăn sáng đi, rồi tao chở đi siêu thị mua đồ. Tao nấu bún riêu đấy.
- Bố mẹ đi đâu rồi?
- Công tác gấp, vào trong Nam.
May quá bố mẹ chồng không có ở nhà, không thì ngủ dậy muộn thế này có mà ăn chửi sấp mặt ý chứ chả đùa. Tức tức nó nhưng cũng ậm ực ngồi xuống ăn. Nó nấu ăn ngon lắm, còn tôi chẳng biết làm gì cả.
- Ê mày hay tao đi học nấu ăn nhé!
Nó ngẩng đầu nhìn tôi, sau một giây khó hiểu, nó mới trả lời.
- Học làm gì cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-thang-ban-than/61010/chuong-15-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.