Ngày cưới ngay sau ngày ăn hỏi, cái này là do người lớn thống nhất, chúng tôi cũng chẳng có ý kiến gì. Sáng dậy rất sớm, mặc cho người ta trang điểm. Buồn ngủ quá thế là ngủ quên tí thì đập đầu xuống đất. Mẹ tôi quát ầm cả lên.
- Ơ cái con này, ngủ ngon nhể, mày mà lộn cổ xuống đất thì thằng chồng mày oánh chết tao à? Cưới có một hôm thôi mà ngủ gà ngủ gật. Đáng đời mày tội ngủ muộn.
- Hôm qua con còn phải tiếp bạn bè chứ? Buồn ngủ lắm. Hay mẹ cho con ngủ thêm tí nữa nha.
- Giỏi, khách khứa đến hết rồi mà cô dâu vẫn còn ngủ.
Chịu, chẳng buồn cãi mẹ nữa. Đã uể oải giờ còn uể oải hơn. Mặc cái váy cô dâu vào là một kì tích. Dạo này béo quá rồi, nhưng mặc vào vẫn thon gọn hơn khối đứa đấy chứ chả đùa. Tôi khoe mẹ.
- Mẹ mẹ thấy con mặc đẹp không?
Mẹ tôi cười.
- Cha bố nhà chị, tôi ngày xưa mặc đẹp hơn cả chị còn chẳng khoe.
Mẹ tôi cười nhưng tôi thấy mắt mẹ ươn ướt. Mẹ ngồi xuống ghế, thở dài.
- Con gái nuôi lớn gả đi là thành con người ta luôn.
Mẹ khóc, tôi khóc theo.
- Mẹ ơi con không lấy chồng nữa đâu, con ở nhà với mẹ cơ.
- Ô hay vớ vẩn nhỉ, thương mẹ thì cho mẹ thằng cháu ngoại để bế là được rồi.
- Huhu không đi đâu.
- Hâm. Nghe mẹ dặn này. Dù là chỗ quen biết nhưng làm dâu thì phải đàng hoàng nghe chưa. Dọn ra ở riêng thì thỉnh thoảng phải về ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-thang-ban-than/61008/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.