Cuộc sống vẫn yên bình, nếu như tôi không nhận được tin Thư tự tử.
Cái bộ đạng yếu đuối làm tôi thấy khinh bỉ.
- Anh ơi em chết đi cho rồi, chứ để người khác nghĩ em là người thứ ba thì em còn mặt mũi đâu mà sống nữa.
...
Chuyện thì chẳng có gì đáng kể đâu, nhưng ngẫm lại thấy mẹ chồng làm hơi quá. Chuyện của hai mẹ con nó không biết thế nào đến tay mẹ chồng tôi. Rồi cái hôm đẹp trời ấy, trước cửa trường mầm non, bà đánh em túi bụi. Vừa đáng vừa kêu oai oái.
- Con ranh phá hoại gia đình người khác nhé, hôm nay bà dần cho mày chết, các cô các bác ra đây mà xem này,con trai tôi bị nó bỏ bùa, nó chơi ngải đấy, còn con dâu tôi khổ lắm ý, cứ bị con ranh này thuê người dọa đánh các cô ạ...
Vãi, mẹ chồng chém gió không biết ngượng mồm. Tôi nể mẹ vãi chưởng.
Úi giời, các bác các cô cứ gọi là tin răm rắp, túm tụm loạn cả lên. Mấy bà bán rau gần đấy cũng xúm xụm vào. Bán rau mà lại, mồm chả oang oang hết cả lên. Mỗi người làm cho một cậu cho sướng cái miệng.
- Trời ơi như thế là quả báo sớm đấy.
- Chơi ngải không sợ ngải quật hả con ranh.
- Xinh xắn thế kia mà lại giật chồng người khác, là hồ ly còn gì...
Đó, hôm đấy nhộn nhịp tưng bừng ghê.
Thế mà bây giờ, không khí ảm đạm, tôi ngồi mà chẳng biết nói gì.
Em yếu đuối ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mot-thang-ban-than/2156187/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.