Lúc Diệp Tuệ mở mắt, cô phát hiện cơ thể mình đang lơ lửng giữa không trung, nhẹ như bay, gần như không có sức nặng.
Diệp Tuệ nhất thời không kịp phản ứng, cô kinh ngạc giơ tay ra, hình như có thể chạm vào trần nhà.
Cô nghiêng đầu, rèm cửa đã bị kéo kín, chỉ có cửa sổ phía bên phải ngoài cùng được mở một nửa cho ánh nắng chiếu vào trong phòng.
Ánh mặt trời chói lóa, cảm giác như có thể khiến người ta bị bỏng, Diệp Tuệ hơi e sợ, không thích chút nào.
Chuyện này là sao?
Cô thử cử động cơ thể mình, chỉ cần trong đầu vừa nảy lên suy nghĩ là thân thể có thể chuyển động theo ý thức của cô luôn.
Cô xoay người, giống như lông vũ bị gió nhẹ thổi bay đi.
Lúc xoay người, cô mới phát hiện ra điều khác thường.
Trong phòng còn có một phân thân của cô đang nhắm mắt nằm trên giường bệnh, xung quanh là đủ các loại thiết bị y tế và những tiếng tít tít.
Nếu người đang nằm trên giường kia là cô, vậy thì cô là ai?
Diệp Tuệ sững sờ nhìn mình trên giường bệnh, cơ thể cũng theo bản năng chậm rãi bay đến gần.
Cô run rẩy đưa tay ra, muốn chạm vào mình, nhưng vì sợ hãi nên lại thu tay về.
Nếu cô đoán không nhầm thì lúc này cô đã biến thành linh hồn tách biệt với cơ thể, cho dù chưa biến thành ma thì cũng không khác gì lắm.
Trước đây cô đã từng nhìn thấy vô số ma quỷ, cho đến bây giờ vẫn chỉ dùng góc độ của một con người để nhìn họ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-mat-am-duong/1266168/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.