*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Bạn trai cũ của tôi lại phải đi xã giao nữa rồi."
Edit: Đào siu nhìu xiềng
Beta: Chuối
Mèo nhà tôi là một tên nhóc thầm lặng làm chuyện đao to búa lớn.
Lần đầu tiên thấy nó mở ngăn kéo có chứa đồ hộp một cách thuận lợi, lẽ ra tôi phải đề phòng mới đúng, tiếc rằng lúc đó tôi chỉ nghĩ là mèo nhà mình thật thông minh, thật giỏi xiết bao.
Về sau nó bắt đầu thử thách bản thân không giới hạn – mở cánh cửa trượt ở nhà vệ sinh và hai cánh tủ quần áo. Nó còn nhảy vào trong đống đồ mà tôi đã gấp gọn gàng, thư thái đến mức phớt lờ tiếng gọi lo lắng của tôi ở bên ngoài.
Sau này quan sát kĩ càng, tôi mới phát hiện rằng, lúc mèo ta mở cửa trượt sẽ nhét móng vào trong khe hở trước, rồi vận dụng nguyên lý đòn bẩy cạy cửa ra; nếu gặp phải cửa đôi thì càng ghê gớm hơn, bấu thẳng móng vuốt lên tay cầm thô bạo kéo ra.
Vì sự an toàn của nó, tôi lắp thêm mấy cái khóa bản lề lên tất cả các cửa, không để cho nó có cơ hội tìm đường chết.
Không ngờ rằng lúc tôi quan sát nó thì nó cũng đang quan sát tôi.
Tôi nghĩ đến mọi cửa sổ trong nhà, lại quên mất cửa chính.
Có lẽ tôi nên làm theo lời đề nghị của một người trên weibo, trước khi mở cửa phải múa bộ Hàng Long Thập Bát Chưởng [1] thôi.
[1]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-ly-do-de-nghi-ngo-meo-nha-minh-la-ban-trai-cu/1797851/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.