Dương Miên Miên xuất ngoại cũng không có bất kỳ gập ghềnh gì, Kinh Sở giúp cô làm hộ chiếu đồng thời cũng xin nghỉ phép dài hạn.
Cục trưởng Liễu nói với anh: "Nghỉ dài như vậy tổ đặc án không có khả năng trong thời gian ấy không nhận được vụ án nào".
"Tôi hiểu".
"Tôi sẽ tìm người thích hợp tiếp nhận vị trí hiện tại của cậu".
"Được".
Nghe qua chủ ý của Kinh Sở, cục trưởng Liễu cũng không hề nói thêm lời nào, anh giữa con đường sự nghiệp và người yêu, đã quyết định chọn vế sau.
Liên hệ bác sĩ, an bài đường đi, đều do một tay Kinh Sở làm tất, Dương Miên Miên chưa từng cảm thấy ỷ lại anh như vậy.
Vào thời điểm này, nếu như không có anh, cô một mình thật sự có thể kiên trì sao, chỉ mỗi cô, cả những âm thanh của các bạn nhỏ cũng không nghe.. sẽ ra sao đây?
"Hẳn là sống không còn gì luyết tiếc." Dương Tiểu Dương giọng điệu nhạt nhẽo, "Chỉ có chúng nó là bạn, nếu như mất đi rồi, tồn tại còn ý nghĩa gì."
Dương Miên Miên nỗ lực làm phấn chấn tinh thần: "Cho nên, trời cao đối đãi với ta vẫn không tệ, vẫn có anh ấy bên cạnh, ta cung phải nỗ lực phục hồi mới được."
Ôm ý niệm đó, trạng thái tinh thần của cô quả thực tốt lên, trong lúc Kinh Sở chuẩn bị, cô bên cạnh nghiêm túc xem sách, không quấy rầy anh.
Trước kia hai người họ sẽ xem TV nói chuyện phiếm, hiện tại đôur thành cùng chơi ghép hình, bộ ghép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-kha-nang-giao-tiep-dac-biet/1969885/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.