Dương Miên Miên ở chỗ Tôn giáo sư tiếp tục làm thêm vài bộ đề, khi Tôn giáo sư phê bài cho cô mới phát hiện lời cô nói là đúng, nội dung của khóa này cô đều đã nắm giữ.
Nếu để cô cùng học chung khóa với những người khác, đó chính là chậm trễ thời gian. Tôn giáo sư cũng không phải lần đầu tiên nhìn thấy học sinh thiên tài như vậy, cũng không kinh ngạc, đặc biệt bình tĩnh mà nói: “Đã vậy, nếu em đã nắm tốt nội dung, vậy ta sẽ đi hỏi giúp em học nội dung năm hai, nếu sau này có thắc mắc hay yêu cùa cứ tìm ta.”
“Cảm ơn giáo sư.” Dương Miên Miên cũng không nghĩ tới sự tình có thể thuận lợi vậy, đặc biệt là Tôn giáo sư cũng không vì chỉ số thông minh của cô mà có thái độ quá kinh ngạc rồi kỳ quái, càng làm cho người ta thích.
Cuộc sống đại học của Dương Miên Miên liền như vậy bắt đầu rồi, mỗi ngày chương trình học đều trôi qua rất nhanh, ở ngôi trường này, chế độ là học phân chế, chỉ cần học xong phân tu là có thể tốt nghiệp, cho nên Dương Miên Miên cực kì vội, cô cố gắng trong khoảng thời gian ngắn nhất học hết kiến thức các năm còn lại, bởi vậy chỉ có thể học được một phần nội dung. Như phần cơ sở cơ học của giáo sư Tôn chưa học qua, đã học vật lý nguyên tử của năm hai, sau đó đi dự thính tiết lượng tử cơ học của năm ba. Ngoài những điều đó thì Miên Miên vẫn giống sinh viên năm nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-co-kha-nang-giao-tiep-dac-biet/1969805/chuong-122-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.