Nhóm dịch: huntercd
Nguồn : Vipvandan
Lúc Đỗ Thừa nói ra câu cuối cùng, Đỗ Thừa có thể nhìn thấy rõ ràng, trong ánh mắt của Quách Tấn ánh lên một tia giết người mạnh mẽ.
Mà ông già đứng đằng sau Quách Tấn, vào lúc này bỗng trừng hai mắt lên, trong mắt lóe lên một tia sáng, giống như thanh kiếm sắc nhọn vậy, nhưng rất nhanh lại trở về trạng thái bình thường.
Đúng như Đỗ Thừa dự đoán, Quách Tấn vẫn cố nhịn xuống.
“Anh thật rất thông minh, nhưng, chiêu khích tướng này không có tác dụng gì với tôi đâu”.
Quách Tấn rất nhanh liền khôi phục sắc thái bình thường, sau một phút tức giận anh ta đã hiểu được dụng ý của Đỗ Thừa.
“Nhưng không thể phủ nhận, tôi nói là đúng” Đỗ Thừa mỉm cười, Quách Tấn cho dù đã bình thường trở lại thì sao chứ, người nào càng cao ngạo, chỉ cần tìm thấy điểm yếu ngược lại lại càng dễ dàng đối phó.
Một câu nói đơn giản của Đỗ Thừa lại chạm vào điểm yếu của Quách Tấn, nghĩ ngợi một lúc rồi đứng lên nói với Đỗ Thừa: “Mục đích của anh đạt được rồi đấy. Được. đừng nói tôi không cho anh cơ hội, nghe nói anh đánh nhau rất giỏi, là một thằng đàn ông, nếu đánh thắng tôi, tôi sẽ cạnh tranh công bằng với anh”.
“Đánh nhau cũng được thôi, nhưng tôi dựa vào cái gì mà có thể tin anh?” Trong lòng Đỗ Thừa đang cười thầm, mục đích đã đạt được, trên đời không có người hoàn hảo, càng hoàn mĩ thật ra lại càng có nhiều thiếu xót.
Thấy Đỗ Thừa nói như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chung-tri-nang/4477672/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.