Bộ an ninh quốc gia giao tới Hara một xấp văn kiện dầy như quyển từ điển, Đoàn trưởng lật sơ sơ, không kiên nhẫn ném cho Kỷ Sách. Kỷ Sách lật sơ sơ, không kiên nhẫn vứt lên bàn.
“Sao vậy?” Lương Thượng Quân vừa từ phòng ngủ mình tung tăng đi qua đã thấy Kỷ Sách bóp huyệt thái dương, tỏ vẻ đau đầu tựa vào lưng ghế.
Kỷ Sách đưa ngón tay chỉ phần văn kiện kia.
Lương Thượng Quân tò mò, không biết cái gì có thể khiến Kỷ Sách hao tổn tinh thần như vậy, anh cầm văn kiện lên xem, kinh ngạc: “Gì đây? Mã lỗi à?” Ký hiệu trên giấy anh nhìn chả hiểu được bao nhiêu, mớ ký hiệu có thể hiểu được chỉ có 26 chữ cái Anh văn, song nói nó lỗi cũng không hẳn lỗi lắm, chí ít từng mục đều được sắp xếp rất ngay ngắn.
“Bản dịch” Kỷ Sách đáp, “Bản dịch để đối chiếu mail mã hóa của Sunnah”
“Ờ” Vậy là rõ rồi, mail đó được mã hóa, lúc cần xem chỉ việc tham chiếu bản dịch để giải mã, thật ra nó cũng không phải kỹ thuật cao siêu gì, có điều ký hiệu chi chít rối nùi xem phát mệt.
Kỷ Sách tiêu cực bãi công: “Phiền”
“Đây là nhiệm vụ, nên làm cái gì thì làm cái đó, đồng chí Kỷ Sách, thái độ của anh có vấn đề” Lương Thượng Quân góp ý hắn, “Phiền thì đúng là hơi phiền thật, nhưng cũng không phải khó làm”
Kỷ Sách nhướn mày: “Đồng chí Lương Thượng Quân, hiện giờ từng bước đi của chúng ta đều phải chung nhịp tụi Sunnah, còn phải lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chung-luu-phong/1862647/quyen-2-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.