*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ba Hoa tạm thời cậu ngoẻo ở đó đi, giờ là thời gian chen phiên ngoại vào.
Phiên ngoại này hoàn toàn không ăn nhập với nhạc dạo sâu lắng và ổn định của nguyên văn, nó chỉ là một cái phiên ngoại trường lớp không cân nhắc tới nhân tố hiện thực, thoải mái vui vẻ, không chịu trách nhiệm gì hết.
Nhưng mà xin mấy bạn hãy tin tui, đọc xong sẽ thấy bất ngờ.
Act 1
Đầu tiên, vong linh nào đó đầy máu sống lại.
Act 2
Ngày ấy trời trong nắng ấm, vạn dặm không mây.
Tùng Phong chắp tay đứng, dùng cái ánh mắt trách trời thương dân mà quét qua đám lính năm hai dưới trướng mình.
Khi mà ngài Tiểu đội trưởng trưng ra cái biểu cảm thân thương đáng kính đó, thì chỉ có ba khả năng:
Thứ nhất, có người sắp xúi quẩy rồi.
Thứ hai, có vài người sắp xúi quẩy rồi.
Thứ ba, tất cả mọi người sắp xúi quẩy rồi.
Xét thấy hôm nay trong mắt ngài Tiểu đội trưởng rưng rưng lệ, họ to gan phỏng đoán rất có thể là khả năng thứ ba.
Tiểu đội trưởng Tùng nói: “Một tháng tới, chúng ta phải đi huấn luyện quân sự cho đám sinh viên đại học năm nhất”
Act 3
Lương Thượng Quân – cái tên lỳ lợm khoái gây sự nhất lớp – thở phào nhẹ nhõm.
Anh cứ tưởng vụ mình kéo bè kéo lũ nửa đêm chơi mạt chược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chung-luu-phong/1862634/quyen-2-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.