Chương trước
Chương sau
Bạn chịu đủ rồi! Sự bất an và sợ hãi tích tụ lâu ngày đã biến thành sự tức giận bùng cháy, bạn đã lựa chọn quay đầu lại và chiến đấu! Giết nó!!
Bên tai bạn chỉ còn tiếng đập thình thịch của mạch máu, bạn cầm bùa chú và lao về phía thây ma!
Con thây ma này tuy rất mạnh nhưng lại không có não, cử động cứng nhắc, phản ứng lại chậm mà còn luôn nghe theo quán tính, lao thẳng về phía trước. Bạn nhìn vào bàn tay phải của nó, đá mạnh vào, nhanh chóng cướp lấy cái xẻng lớn trong lúc nó đang ngơ ngác và cứa mạnh vào cổ nó bằng sức mạnh cơ bắp!
"Rầm", đầu của nó rơi xuống đất. Nó gầm lên một tiếng đầy đáng sợ, tựa như một con dã thú. Bạn mừng vì khi nhỏ đã được mẹ bắt đi dọn bình gas, nên bạn vẫn còn một chút sức lực.
Bạn nhất định phải sống sót trở về nhà.
Cái đầu nó há hốc mồm, đau đớn lăn lộn trên mặt đất, mùi thịt thối bay tứ tung, nhưng cuối cùng thì hàm răng đó sẽ không còn hướng về phía mình mà cắn nữa.
Bạn thở phào nhẹ nhõm và thả lỏng vai.
Nhưng con thây ma vẫn có thể cử động tay chân! Như thể bị khiêu khích, tay và chân nó đang tấn công bạn như điên!
Bạn vội vàng lùi lại, nhưng cánh tay vẫn bị những móng vuốt sắc nhọn cào trúng, tay bạn đang dần tê cóng và có lẽ nó có độc.
Nhưng bạn không có thời gian để nghĩ về điều đó, sự mất cảnh giác nhất thời vừa rồi đã khiến bạn đánh mất cơ hội và lúng túng.
Điểm yếu của thây ma là ở đâu? Làm thế nào mình có thể khiến nó ngừng di chuyển? Không phải cái đầu, chẳng lẽ là trái tim? Hay bạn phải chặt nó thành tám khúc?
Đáng ghét!
Cũng may là bạn đã lấy được cái xẻng có sát thương lớn nhất rồi, ngày xưa bạn luôn được mẹ dạy cách chặt đầu gà, chân lợn. Nên có lẽ bạn sẽ áp dụng lên nó vậ. Cuối sùng, sau bao cố gắng bạn cũng có thể chặt đứt hai tay của nó.
Bạn đứng thở hổn hển, tròng mắt đỏ như máu, dường như mọi thứ xung quanh đang rung chuyển.
Bạn muốn về nhà.
Nhưng sau khi chặt bỏ cánh tay, tất cả các bộ phận cơ thể của thây ma vẫn cử động, vậy còn trái tim?
Bạn chặt mạnh vào ngực của nó. Lúc này, trước mắt lóe lên một ánh sáng bạc, một cây dao lớn lao tới đâm vào ngực của thây ma trước cây xẻng của bạn một bước. Thây ma ngã xuống, giống như một đống thịt thối rữa, không còn di chuyển.
Bạn cẩn thận quay đầu lại và nhìn thấy một người đàn ông bê bết máu đang đi về phía bạn. Phía sau anh ta là đầu và tay chân của người phụ nữ bị gãy, vẫn còn co quắp trên mặt đất.
Bạn thậm chí còn không phát hiện có một con quái vật và một người ở sau lưng. Khi bình tĩnh lại rồi, bạn không khỏi cảm thấy sợ hãi.
Người đàn ông cao và gầy, có khuôn mặt điển trai, đôi mắt sâu và đen, cùng đôi môi rất nhợt nhạt. Mặc một chiếc áo ngắn tay màu đen bình thường cùng chiếc quần nhiều màu, làm lộ ra làn da trắng nõn dưới ánh đèn huỳnh quang, như thể đã nhiều năm không nhìn thấy mặt trời.
Rõ ràng là mang một khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, nhưng khí thế lại chứa đầy mạnh mẽ cùng tự tin, có lẽ là do máu đỏ trên mặt và tay.
Bạn không biết mục đích của anh ta là gì, nhưng bạn vẫn nắm chặt cái xẻng, lùi lại một chút và nhìn anh ta đầy cảnh giác.
"Trái tim có độc," anh ta nói một cách thờ ơ, vẻ mặt lạnh tanh đi ngang qua bạn, anh ta rút kiếm ra và lau sạch.
Thấy bạn đơ ra, anh ta chỉ vào cái xẻng của bạn. "Quá cùn, máu sẽ phun ra."
Có nghĩa là nếu dùng xẻng giết người thì máu phun ra cũng sẽ bị nhiễm độc?
Anh ta chẳng nói đúng hay sai, chỉ vào cánh tay bị trầy xước của bạn. Thấy bạn sững sờ, liền nắm lấy cánh tay bạn. Trong lúc bạn còn chưa kịp phản ứng thì tay bạn đã bị chém.
Khi bạn phản ứng lại rồi, bạn mới nhận ra anh ta đang dùng cách xử lí khi bị rắn cắn như trong phim truyền hình, vì bạn lấy máu.
- -Đại ca ơi, anh không thể nói rõ ra sao, hay là anh có vấn đề về ngôn ngữ?
Tuy nhìn anh ta trông gầy gò, yếu ớt nhưng sức lực lạirất mạnh mẽ, đôi tay như vòng sắt, khiến bạn không thể nhúc nhích, suýt chút nữa thì đã chửi thề. Lấy máu khá đau nhưng vì mặt mũi, bạn kìm lại tiếng khóc của mình.
Thấy máu bắt đầu chuyển từ xanh đen sang đỏ, anh ta vội vàng ấn vào bắp tay của bạn để cầm máu rồi buông tay ra.
Bạn muốn nói một câu cảm ơn, nhưng anh ta lại chỉ thẳng vào mắt bạn, rồi đi thẳng về phía trước. Rõ ràng vừa rồi là một dãy hành lang không điểm cuối, nhưng hiện tại không biết vì sao lại có một cái cầu thang đi lên, có lẽ là do con quái vật kia đã chết.
Khi sờ lên mắt, bạn mới nhận ra hốc mắt bị ướt từ khi nào.
Bạn không khỏi cảm thấy hơi xấu hổ. Khẽ xoa mặt, do dự một giây rồi chọn đi theo phía sau.
Mặc dù bạn nghĩ người này không thể hiểu được, nhưng đây là người sống đầu tiên mà bạn nhìn thấy, hơn nữa còn không có ác ý. Bạn không nhịn được đi theo cạnh anh ta, lải nhải liên tục.
Bạn hỏi:
A Đây là nơi nào?
B. Bạn là ai?
C Bạn có bạn gái chưa?
D Có phải chúng ta sẽ đi cùng nhau?
Tác giả nói:
【 Âu bao và những người bạn】
Âu Bao: Hôm qua không có ai để lại bình luận, không có ai chơi với tôi, Tang Tân QQ
(hỏi một người bạn) Bạn muốn chọn phương án nào?
Bạn A: Chiến đấu, chiến đấu, chiến đấu! Chiến đấu với anh ta như một con gấu!
Bạn B: Chiến đấu, chiến đấu, chiến đấu! Bạn gấu thật đẹp!
Âu Bao:... ok?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.