Tại đồn cảnh sát Quang Minh ở thành phố B, Lang Hạo Ngôn chết lặng trước cả quá trình dò hỏi của cảnh sát: “Tôi đã làm tất cả điều này sao?”
Hắn ăn sống cá nuôi trong nhà, bẻ gãy xương đùi sau của con mèo, có nhiều vết thương ngoài da trên người, sống mũi của vợ bị gãy, chấn thương não cấp thấp, tay chân của bốn chú bảo vệ tiểu khu đều có dấu bầm tím, con trai Lang Nháo Nháo bị thương nhẹ nhất, nhưng vẫn có không ít vết thương ngoài da, bây giờ bé đã băng bó xong và đang được chăm sóc bởi cảnh sát trong đồn.
“Tôi không nhớ rõ thật mà,” Lang Hạo Ngôn giải thích, “Tôi chỉ nhớ buổi sáng có dắt con tới khu mua sắm chơi, hình như cuối cùng có gắp thú bông gì đó, còn lại tôi không nhớ gì hết, mở mắt ra là tôi đã ở trong đồn cảnh sát rồi!”
Giữa lúc nói chuyện, mũi của Lang Hạo Ngôn bắt đầu chảy máu. Cảnh sát đưa khăn giấy cho hắn, hắn vội che mũi lại, lỡ tay đụng trúng xương gò má, đau muốn chết tới nơi.
“Ủa tôi bị ai đánh vậy? Đau quá.” Lang Hạo Ngôn khẽ chạm lên vết thương trên mặt, đau đến nỗi rít lên một tiếng.
Vài chú cảnh sát cũng tự nhìn nhau, đây là lần đầu tiên họ gặp phải chuyện này, luôn cảm thấy kỳ lạ chỗ nào đó.
Dựa theo quy định, dù vợ Lang Hạo Ngôn và bảo vệ tiểu khu không khởi tố hắn, Lang Hạo Ngôn cũng phải bị tạm giam một thời gian vì hành vi ẩu đả này.
Nhưng cứ như vậy sẽ không ai chăm lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cho-em-duoi-vuc-sau/3979036/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.