Thời Trường Phong chủ yếu phụ trách tuần tra khu mua sắm. Anh được xếp để đi tuần ở tầng 1 nơi nhiều người qua lại nhất, giải quyết vài vụ tranh cãi và tình huống khẩn cấp, lâu lâu còn phải phụ dọn chút đồ. Lúc bận thì việc nhiều không xuể, khi rảnh cũng có thể trò chuyện với Giản Hoài.
Giản Hoài cực kỳ không thích ứng nổi khoảnh khắc vừa tới khu mua sắm. Lúc lãnh đạo phát biểu và giải thích nhiệm vụ trước khi mở cửa khu thì còn ổn, Thời Trường Phong và các đồng nghiệp đứng thành hai hàng, Giản Hoài thì ôm cánh tay đứng tựa lên tường, lạnh lùng nhìn họ, trông cậu rất ngầu.
Sau khi khu mua sắm mở cửa và khách lục tục vào tới, Giản Hoài bắt đầu lặng lẽ di chuyển, né tránh những vị khách không thấy được mình để không bị họ đi xuyên qua người.
Một lát sau, đến giờ trưa, khách không còn đi tụm năm tụm ba nữa. Thường sẽ có một đám người tràn vào khu mua sắm, mục tiêu của họ là khu ăn uống trên tầng cao nhất, nhưng đều phải đi qua tầng 1.
Giản Hoài còn né khúc đầu, song dần lùi vô một góc. Tóc tai hơi bù xù, khí chất đẹp trai lạnh lùng trước đó đã lặng mất tăm, chỉ còn dư lại một khí thế chống đỡ đầy mạnh mẽ và vẻ mờ mịt luống cuống thôi.
Không phải cậu không muốn tránh đi, nhưng có quá nhiều người tới khu mua sắm vào buổi trưa, người ra vào tầng 1 cũng đông đúc, mùi hương lộn xộn, khứu giác của Giản Hoài lại quá nhạy bén. Tình trạng đông người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cho-em-duoi-vuc-sau/3979035/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.