Lần đầu tiên Cam Ninh Ninh thấy được Từ Phóng Tình bạo tính cũng không bị dọa nhiều lắm, bất quá lại làm cho cô nhớ tới một chuyện khác, càng nghĩ càng trầm mặc, Mạnh Niệm Sanh còn tưởng cô bị sao liền kéo cô vào nhà hàng Nhật ăn món cô thích nhất.
Về điểm này, Mạnh Niệm Sanh đặc biệt tốt, Cam Ninh Ninh đút sushi vào miệng, mơ hồ khen, "Mỗi lần cậu dẫn tôi đi ăn đều là món tôi thích ăn."
"Cậu ăn từ từ thôi, không đủ thì gọi thêm, không ai giành với cậu đâu." Thiếu nữ có gương mặt đẹp lại mang theo trái tim mẹ hiền. Mạnh Niệm Sanh chùi khóe miệng dính miếng cá của cô, "Gặp chị Tình Tình của cậu rồi, tâm tình thế nào?"
"Đúng rồi." Được người kia nhắc nhở, Cam Ninh Ninh nhớ tới chuyện khiến cô hoang mang, "Nếu không gọi điện thoại được thì làm sao chị Tình Tình biết chị Tiêu đã về nhà rồi?"
Mạnh Niệm Sanh nhất thời nghẹn lời, không ngờ cậu ấy cứ canh cánh chuyện này mãi trong lòng, "Vậy tôi giúp cậu điều tra một chút được không? Cậu đừng lo lắng, chị Tiêu của cậu không phải là loại người hay nghĩ quẩn."
"Được." Cam Ninh Ninh gật đầu, cố chấp nói, "Chị Tiêu hùn vốn mở tiệm với chúng ta, chúng ta không thể thừa dịp chị ấy vắng mặt mà khai trương được."
Điều tra rất nhanh đã có tin tức, Mạnh Niệm Sanh cúp điện thoại, gõ cửa phòng tắm nhìn thấy Cam Ninh Ninh đang tắm cho hai con mèo, ánh mắt dịu dàng, "Ninh Ninh, tôi nhờ người ta điều tra được chị Tiêu vừa về quê rồi hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cho-em-den-ba-muoi-tuoi/380391/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.