Cố Tiêu Ngữ không nói gì, chỉ lẳng lặng cúi xuống, chôn mặt vào giữa hõm vai và cổ nàng cọ cọ.
Hạ Việt An bị nhột, nàng cười thành tiếng, lùi lại phía sau:
- Cậu làm gì vậy?~
Cô cứ như vậy lại được đà tiến thêm một bước lại một bước, cuối cùng dồn ép nàng ngã xuống chiếc giường lớn mềm mại. Lần này, cô cất giọng khàn khàn:
- Đêm nay tớ được phép phạt cậu không?
- Hả?
Chưa kịp trả lời lại thì môi nàng đã bị Cố Tiêu Ngữ mạnh mẽ xâm chiếm. Đầu lưỡi linh hoạt không xương cạy mở hàm răng, hút hết vị ngọt trong khoang miệng nàng.
Bàn tay của Cố Tiêu Ngữ theo bản năng không chịu an phận một chỗ mà chui vào trong áo nàng, lướt qua vùng bụng bằng phẳng, tiến dần lên phía trên, vòng ra phía sau.
"Tạch."
Áo ngực được cởi ra vô cùng dễ dàng.
Cách một lớp áo thun mỏng manh, đầu lưỡi của Cố Tiêu Ngữ du ngoạn tới vùng mềm mại đàn hồi trước ngực Hạ Việt An, chọc ghẹo tới mức khiến hạt đậu trở nên sưng cứng.
- Ưm...
Hạ Việt An ngượng ngùng dùng mu bàn tay che đi khuôn mặt đã đỏ ửng của mình, hai chân có xu hướng khép chặt lại. Chỉ vừa mới kích thích phần trên thôi nhưng nàng có cảm giác một cỗ nhiệt lưu đã tập trung ở vùng bụng dưới.
Cố Tiêu Ngữ nhanh chóng cởi bỏ chiếc quần vải của nàng, ném nó xuống đất, sau đó hai tay dùng sức giữ lấy hai bắp đùi nàng:
- Ngoan, mở chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-thich-mot-minh-cau/3323063/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.