Edit: ji
[Khi tỉnh lại, không còn gì nữa…]
—–o0o—–
Hàn Trường Tông đưa Hàn Thiệu Chu bị thương nặng trở về cùng với Mạt Minh.
Thương tích của Mạt Minh không nghiêm trọng, phần lớn chỉ là vết thương ngoài da, trong khi Hàn Thiệu Chu bị quấn như xác ướp. Tuy nhiên tinh thần vẫn còn tỉnh táo, lời nói cũng không đến mức hồ đồ.
Ngày thứ hai sau khi hai người trở về Trung Quốc, trên mạng truyền ra tin tức người thừa kế của Bàng gia là Bàng Nguyên Thanh rơi xuống biển, không tìm được xác.
Vụ việc này gây náo động cả nước, nhưng người ta không hề thấy Bàng Minh Thuận xuất hiện trước công chúng để lên tiếng về việc này, mọi người chỉ nói Bàng Minh Thuận đáng thương, những người thân ruột thịt của ông ấy lần lượt ra đi, cả cuộc đời kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.
Hàn Thiệu Chu gọi điện cho Bàng Minh Thuận để hỏi, Bàng Minh Thuận chỉ nói mọi việc giống như tin tức đã đưa, còn lại không nói thêm lời nào.
Nhưng Hàn Thiệu Chu và Mạt Minh có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra …
Hàn Thiệu Chu di chuyển bất tiện, vì vậy Mạt Minh đã đến thăm Bàng Minh Thuận một mình, cũng đưa cuốn album của Chu Tự cho Bàng Minh Thuận, người đã biết tất cả sự thật.
“Thằng bé thực sự trông rất giống cha mình, nếu ông có thể gặp được thằng bé sớm hơn …”
Chạm tay vào gương mặt quen thuộc trong album, Bàng Minh Thuận đã bật khóc.
Xuyên Hải lại thêm một trận tuyết rơi…
Mạt Minh nghe Kỳ Dược nói, đoàn kịch Đại Dương đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-thich-khuon-mat-cua-em/949755/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.