Edit: Ji
[Chuyện này cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên…]
—–o0o—–
Nghĩ đến đây, Hàn Thiệu Chu không khỏi nhớ lại ba năm mình bị coi là thế thân.
Ngay cả khi biết về quá khứ của Mạt Minh, ngay cả khi hiểu được tình cảm sâu nặng của Mạt Minh dành cho Chu Tự, hắn vẫn cảm thấy đau lòng, điều đó khiến hắn thỉnh thoảng lại cảm thấy tức giận với người ngồi bên cạnh mình.
“Ai—–” Mạt Minh đột nhiên rúm người lại kêu đau.
“Sao vậy?” Hàn Thiệu Chu theo bản năng hỏi: “Cắt phải thịt?”
Mạt Minh mím môi gật đầu: “Đau quá.”
Hàn Thiệu Chu nhìn thấy lông mày của Mạt Minh nhướng lên, bộ dáng yếu đuối, hắn cau mày trầm mặc một lát rồi cúi đầu tiếp tục cắt: “Tôi không phải bạn trai của cậu, đừng lộ ra vẻ mặt này với tôi, vô dụng.”
“…”
Trong thành phố tìm được một nhà hàng xa hoa ngồi xuống, Hàn Thiệu Chu không gọi món ngay, cảm thấy còn quá sớm nên kêu người phục vụ mang hai bình trà trước.
Hai người chọn chỗ ngồi bên cửa sổ, chưa đến năm giờ chiều, trong nhà hàng lớn chỉ có hai người bọn họ ngồi.
Lúc trước hắn luôn muốn điều tra rõ ràng mọi chuyện sau đó sẽ cùng Mạt Minh tính sổ, nhưng khi biết hết mọi chuyện rồi, Hàn Thiệu Chu đột nhiên cảm thấy điều đó thật vô nghĩa.
Lăn qua lộn lại cũng chỉ là chuyện hắn bị coi là thế thân. Người đàn ông này chưa bao giờ coi trọng hắn, làm sao anh có thể đồng cảm với hắn được. Vấn đề này đã đến mức không thể giải quyết được, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-thich-khuon-mat-cua-em/949743/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.