Edit: ji
[Chỉ nhìn một lần…rồi để người đó đi…]
—–o0o—–
Mạt Minh vội vã chuẩn bị, nhưng chưa kịp chờ người phá đám xuất hiện, mà lại là một người đàn ông lạ mặt đến gần anh, dùng âm thanh mà chỉ hai người có thể nghe thấy: “Phiền toái của ngài đã được giải quyết, ngài có thể an tâm thưởng thức bữa tiệc này”.
Nói xong, người nọ lẳng lặng rời đi, không cho Mạt Minh cơ hội hỏi.
Mạt Minh cau mày, anh cố gắng tìm Thẩm Bội Linh ở đại sảnh, cuối cùng từ miệng của một nhân viên biết được gia đình Thẩm Bội Linh đã rời khỏi khách sạn mười phút trước.
Vấn đề này cứ thế mà kết thúc.
Sáng hôm sau, Mạt Minh nhận được một cuộc điện thoại, anh lái xe vài giờ đến bệnh viện tâm thần ở ngoại ô thành phố kế bên.
Tại đó, Mạt Minh nhìn thấy cha ruột của mình, đã nhiều năm không gặp, cảm giác chán ghét vẫn không nguôi.
Cha của Mạt Minh đang dựa vào đầu giường nhìn thấy Mạt Minh, phản ứng một lúc mới lâu mới nhận ra đó là con mình, ông ta nhìn về Mạt Minh kích động gào thét, ah ah ah ấp úng, ra sức muốn ngồi dậy, nhưng động tác phía dưới thắt lưng không thể cử động được.
Dẫn đầu là trưởng khoa, ông nói với Mạt Minh người đàn ông này dây thanh quản đã bị tổn thương nghiêm trọng, dây thần kinh phần eo đã bị hoại tử, ông ta sẽ không thể nói và bị liệt suốt đời.
Người đàn ông gào khóc không ngừng, đưa tay về phía Mạt Minh cầu cứu, bộ dáng ông ta điên cuồng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-thich-khuon-mat-cua-em/949742/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.