*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Dù sao cũng sớm quay trở về... 
Thời gian vở kịch bắt đầu trên vé là 7h30 tối. 
Để đến được đoàn kịch, anh sẽ phải đi qua một nửa thành phố Xuyên Hải, lái xe một mình cũng phải mất hơn một tiếng đồng hồ. Mạt Minh chuẩn bị đi ra khỏi căn hộ lúc 5 giờ chiều, nhưng anh không ngờ rằng Hàn Thiệu Chu lại trở về vào thời điểm này. 
Hàn Thiệu Chu trở về Xuyên Hải lúc 3 giờ chiều, trực tiếp đến công ty, buổi tối cũng không đi xã giao, trong lòng thương nhớ Mạt Minh, liền vội vàng trở về sau khi công việc kết thúc. 
Vừa bước vào cửa căn hộ, Hàn Thiệu Chu đã nhìn thấy Mạt Minh từ phòng tắm đi ra, tay vẫn đang sửa sang quần áo, anh mặc một chiếc áo khoác màu camel kiểu Anh với cổ áo len trắng lộ ra dưới cổ, thắt lưng được buộc đơn giản bên ngoài áo khoác, mang lại vẻ hồn nhiên và quyến rũ đậm chất cổ điển. 
Hàn Thiệu Chu sững sờ nhìn Mạt Minh, hai giây sau mới định thần lại: "Em định ra ngoài à?" 
"Vâng, em định đi xem kịch", Mạt Minh cũng không nghĩ tới Hàn Thiệu Chu trở về sớm như vậy, thăm dò hỏi: "Anh Chu, tối nay có đi xã giao không? " 
" Không, buổi chiều anh mới trở về Xuyên Hải". Hàn Thiệu Chu đóng cửa lại, giày cũng chưa kịp cởi, đi tới trước mặt Mạt Minh, một tay ôm lấy eo Mạt Minh, cúi đầu hôn một cái: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-thich-khuon-mat-cua-em/240205/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.